Mấy hôm sau, Trang Chí Cường qua đời. 
Trước khi đi ông lão vẫn chẳng được gặp cô con gái mất tích nhiều năm, nhưng ít ra vẫn nhận được chút an ủi lẫn bầu bạn. 
Hạ Dư và Tạ Thanh Trình sắp xếp hậu sự cho ông, sau đó hai người chuẩn bị cùng lên đường, tới quê Trang Chí Cường lúc trước. 
"Thôn Trang gia ở huyện Thanh Li." 
Tuy rằng lúc trước họ cũng biết quê quán Trang Chí Cường, nhưng vẫn chưa tra tỉ mỉ tới mức đó, giờ xem kĩ, phát hiện thế mà Trang Chí Cường lại là người huyện Thanh Li, cũng có chút không ngờ. 
Tạ Thanh Trình: "Đó là nơi Lư Ngọc Châu từng làm bí thư huyện ủy." 
"Anh cảm thấy chuyện này là trùng hợp ư?" 
Tạ Thanh Trình lắc đầu. 
Hạ Dư: "Em cũng cảm thấy chuyện này không đơn giản như thế. Đi một bước dò một bước, nhưng tiến độ của chúng ta phải nhanh lên, không thể như vụ của Sa Hoành được, lại bị đối phương tiêu hủy chứng cứ trước." 
Đây là việc không cần Hạ Dư phải nhiều lời, hai người lần lượt xin nghỉ, buổi tối cùng ngày đã lên chuyến bay tới đích đến. 
Hơn hai giờ sau, máy bay hạ cánh, bọn họ thuê xe, đi tới thôn Trang gia ở huyện Thanh Li. 
Lúc tới thôn trang, sắc trời đã tờ mờ sáng, hai người tìm khách sạn để dừng chân, sau khi vào phòng, tuy là Hạ Dư đã chuẩn bị tâm lí từ trước, nhưng vẫn bị chấn động mạnh. 
Hạ Dư chừng từng thấy nhà trọ nào tồi tàn như thế, trong phòng bốc mùi ẩm mốc, tới thảm cũng chẳng có để trải, khảm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370602/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.