Ngoài phim trường mưa rất lớn, nhân viên công tác dựng lều vải che mưa, để những người còn lại đứng trú mưa trong đó. Chẳng qua may mà phim trường cũng chẳng có mấy người, không phải chen chúc. 
Hạ Dư lên xe, nói lại kết quả trao đổi với nữ diễn viên: "Chúng ta bỏ một câu thoại." 
"Câu nào?" 
Hạ Dư chỉ chỉ vào sách trên tay cô nàng: "Câu này." 
Nữ diễn viên đọc lại lời thoại một lần nữa: "Anh... Sao anh có lại như thế cơ chứ? Anh đúng là đồ điên!" 
Hạ Dư đáp: "Đúng thế, chị chỉ cần nói câu cuối là được rồi, cảm xúc không cần phải lên xuống nhiều, giọng nhẹ hơn chút. Chị biến cảm xúc kinh ngạc này, thành cảm giác kiểu như nói chuyện với người yêu mà không nhận được kết quả ấy, hắn không hiểu được nỗi khổ của chị, lòng chị như tro tàn vậy, chỉ thử xem." 
Nữ diễn viên lẩm nhẩm ngẫm nghĩ một lát. 
Sau đó cô nhìn Hạ Dư, nhẹ giọng nói: "Anh đúng là đồ điên..." 
Hạ Dư gật đầu, nói với đạo diễn qua micro bên người: "Đạo diễn, chúng ta thử lần nữa." 
Lần này quả là thuận lợi hơn nhiều, tuy chưa thể đạt tám chín phần mười, nhưng ít ra đã miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn, hai người bắt đầu cuộc đối thoại tình cảm sâu đậm. 
Nữ diễn viên cũng không ngờ được, sau khi đạo diễn kêu cắt, cô hỏi Hạ Dư: "Sao em biết nên diễn như thế? Trước kia em từng diễn cảnh như vậy rồi hả?" 
"Không có." 
"Vậy em..." 
"Tôi từng thấy thái độ của một người như thế." 
Hạ Dư ngừng một chút, liếc mắt qua, rơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370570/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.