"Trần công tử thấy anh ta dùng có tốt không?" 
Trần Mạn tuy nhận ra giọng điệu cậu không tốt, nhưng chẳng rõ nguyên do, nhíu mày: "Cậu hiểu lầm rồi, anh Tạ không phải bác sĩ tư nhân của tôi, anh ấy vốn là bạn của tôi thôi." 
Hạ Dư mỉm cười, ánh mắt như băng, chẳng nói một lời. 
Trần Mạn vẫn không biết gì nên nhìn cậu: "Tôi nhớ cậu cũng là bạn của anh Tạ mà." 
Hạ Dư cười càng thêm lịch sự nho nhã. 
Thật ra trong lòng cậu rất khó chịu, thật ra cậu muốn kéo Tạ Thanh Trình lại, đẩy người đàn ông ấy lên tường hôn để trả thù ngay trước mặt Trần Mạn, vấy bẩn Tạ Thanh Trình ngay trước mặt mọi người. 
Nhưng lòng tự trọng của cậu bị Tạ Thanh Trình làm tổn thương tới cùng cũng không để cậu làm ra chuyện ấy trước mặt người khác. 
Thậm chí cậu rất bình thản, nói với chút ý tứ coi thường: "Anh cứ đùa, tôi với anh ta, bọn tôi cũng chỉ là bạn hợp tác mà thôi." 
Hồ Nghị có mặt, ba người chẳng ai tiện nói gì nhiều, đều ôm tâm sự quay trở về phòng. 
Nhưng về tới phòng rồi, Hạ Dư lại không nhịn nổi. 
Cậu ngồi ngẩn ra trên sô pha một lát, mãi chẳng thoát nổi nỗi phiền muộn trong lòng, cuối cùng cậu đành xuống tầng mua thuốc lá. 
Marlboro, loại gần đây Tạ Thanh Trình thường hút. 
Hạ Dư đứng bên ven đường, ngón tay thon dài kẹp thuốc lá, ưu nhã mà bệnh trạng hút hết một điếu. Ánh mắt lúc sáng lúc tối theo tàn thuốc. 
Tới khi cậu quay về phòng lần nữa, cậu đã liên hệ với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370567/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.