Dưới sự thôi miên và trị liệu của bác sĩ tư nhân mới, bệnh tình của Hạ Dư cũng thuyên giảm, vết thương dần khép miệng. 
Trong cảnh mơ do thôi miên, bóng dáng Tạ Thanh Trình càng lúc càng mờ nhạt. 
Mà số lần Hạ Dư quay về hàng lang lạnh lẽo dài đằng đẵng trong mơ ngày càng giảm dần. 
Cậu uống rất nhiều thuốc, trải qua rất nhiều trị liệu. 
Hơn mười ngày sau, Hạ Dư cuối cùng cũng khôi phục bình thường. 
Một ngày kia, Hạ Dư cùng người nhà tiễn bác sĩ tư nhân Anthony đi. Lữ Chi Thư cảm ơn hết lòng với bác sĩ, Hạ Dư cũng bắt tay với anh ta. 
"Cảm ơn anh." 
Anthony trẻ tuổi mỉm cười: "Cậu phải nhớ điều chỉnh tâm trạng nhé, quan trọng nhất chính là, cậu phải dần tự mình, thoát hẳn khỏi nỗi ám ảnh ẩn sâu trong nội tâm của cậu." 
Nỗi ám ảnh ấy hiện là Tạ Thanh Trình. 
Hạ Dư cười nhạt, gật đầu. 
Cậu nói, cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ làm vậy. 
Anthony ngồi trên chiếc xe chuyên đưa đón anh ta, xe khởi động, rời đi. 
Bác sĩ tư nhân ngồi ở ghế sau thoải mái, mở điện thoại, bấm vào album, mặt không cảm xúc ngắm nghía, ánh sáng len qua bóng cây chiếu vào từ bên ngoài, xuyên qua cửa kính xe trong suốt, vắt ngang qua màn hình điện thoại của anh ta. Trên màn hình—— 
Ấy vậy mà lại là một tấm ảnh của Tạ Thanh Trình! 
Anthony tắt điện thoại, màn hình chuyển đen phản chiếu gương mặt của anh ta. 
Một cặp mắt đào hoa, tựa như có thể khớp vào đôi mắt của Tạ Thanh Trình trên bức ảnh khi nãy... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370565/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.