Hai anh em nương tựa vào nhau mà sống, rời đi trước mặt Hạ Dư. 
Hạ Dư làm loạn lên với anh trai, kết quả với em gái cũng chẳng tốt đẹp. 
Hạ Dư âm trầm suốt một khoảng thời gian dài. 
Cho dù cậu không muốn thừa nhận, nhưng hình như cậu xưa nay chưa từng có một mối quan hệ gắn bó nào với người khác. Thậm chí tới cả cha mẹ cậu, em trai, đều nhạt như nước lã. 
Chỉ có mỗi Tạ Tuyết và Tạ Thanh Trình, là từng qua lại với cậu gần gũi nhất. 
Như lúc cậu ở châu Âu, cũng chẳng khó thích ứng như hiện tại. 
Bởi vì khi đó Tạ Tuyết chỉ cần chọc Tạ Thanh Trình giận, sẽ tìm cậu nói chuyện điện thoại, khe khẽ mắng Tạ Thanh Trình độc tài chuyên chế, hai người cùng nhau nói chuyện vui đùa chốc lát, những phiền muộn gì đó trong lòng Hạ Dư, như thể chỉ cần có cuộc nói chuyện này đều sẽ trôi đi từ từ. 
Lúc thật sự buồn chán tới mức hoảng sợ, cậu sẽ đăng một bài ở vòng bạn bè mà chỉ có mỗi anh em nhà họ Tạ trông thấy, giả vờ bị đau đầu chóng mặt. 
Cậu biết chỉ cần bản thân đăng bài như thế, Tạ Thanh Trình nhất định sẽ trả lời cậu một câu, theo thói quen nghề nghiệp—— 
"Uống thuốc đi." 
Sau đó cậu có thể thuận lí thành chương mà đáp lại vô cùng cao ngạo: 
"Chẳng sao cả." 
Việc ấy khiến lòng cậu càng thêm thoải mái, căn bệnh tâm thần tưởng như chẳng cần chữa trị cũng tự khỏi trong thời gian ngắn ngủi. 
Nhưng giờ, chẳng thể liên hệ nữa. 
Trong nỗi cô đơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370552/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.