[SBA] Chương 57: Chỉ là một dòng chữ xăm 
"Nhìn gì." Tạ Thanh Trình rửa tay xong, lau hai cái lên giấy, nhàn nhạt liếc Hạ Dư một cái. 
Thiếu niên Hạ Dư hỏi ngay: "Bác sĩ Tạ, trên cổ tay anh..." 
Ánh mắt Tạ Thanh Trình tối sầm lại, cúi đầu để ý tới ống tay áo xắn lên quá cao của mình, lộ ra một phần cổ tay, nên lập tức muốn kéo tay áo xuống. 
Nhưng nửa lời sau của Hạ Dư đã hỏi ra: "Xăm gì vậy?" 
"..." Tạ Thanh Trình ngưng mấy giây, xụ mặt tháo nút cài tay áo ra, hai tay áo bằng nhau, vẻ mặt hờ hững, "Người an giấc nơi đây, tiếng tăm ghi lại trên dòng nước." 
"Sao lại xăm câu này? Anh thích mộ hả?" 
Tạ Thanh Trình liếc cậu một cái xem thường, nâng cổ tay lên cài cúc tay áo lại cẩn thận lần nữa: "Anh thích John Keats." 
Khi đó Hạ Dư không nói nhiều với Tạ Thanh Trình, tuy trong lòng nghĩ là "Người này thích John Keats cũng không cần xăm dòng tưởng niệm khắc trên mộ lên cánh tay chứ", nhưng thấy vẻ mặt Tạ Thanh Trình có vẻ không vui, đương nhiên lười nói nhiều lời với cậu, nên cũng chẳng hỏi gì thêm. 
Nói chung là Tạ Tuyết thích loại thẩm mĩ mang dòng tưởng niệm khắc lên mộ kì quái trên người của anh cô. 
Thiếu niên nghĩ thế, tối ấy tới ngay một quán xăm gần trường học. 
Chủ tiệm cười niềm nở chào đón, ôm mấy quyển sách xăm mẫu dày cho cậu xem, cậu cúi đầu tìm kiếm trong mấy trang đầy hình thần phật bay về trời, phù đồ quỷ quái chốc lát, cắt ngang miệng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370547/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.