Ký túc giáo viên Hỗ Đại. 
“Tiểu sử cá nhân của Lư Ngọc Châu đều ở trong này.” Hạ Dư nhanh chóng kiểm tra hồ sơ liên quan với Tạ Thanh Trình, hai người đứng trước màn hình xem xét. 
“Người này bị giết cũng chẳng có ý nghĩa gì.” 
Vừa mới xem xong dòng thông tin cuối cùng, Hạ Dư cũng thẳng thắn ngầm đưa kết luận. 
“Dì ta từ đầu tới cuối cũng là người của đối phương.” 
Tạ Thanh Trình: “Thế sao dì ta cũng bị dọn dẹp sạch sẽ?” 
“Dọn dẹp…” 
Hạ Dư ngẫm từ này, rơi vào trầm tư. 
Tục ngữ có câu rất hay, chỉ có đồng loại mới hiểu được đồng loại. 
Không như Trịnh Kính Phong, Hạ Dư là hacker nên cậu càng hiểu càng coi trọng vấn đề về phương diện thông tin truyền thông hơn, hơn nữa cậu cũng có khả năng lý giải được tư duy logic của đối phương cực cao, cách sống của người mắc bệnh tâm thần đóng giả suốt nhiều năm khác hoàn toàn với người thường, đã tra tấn lối suy nghĩ của cậu méo mó, chặt chẽ, sắc sảo. 
Cậu suy tư một hồi, nhìn tháp truyền thông như thanh kiếm nhuốm máu đỏ ngoài cửa sổ, trầm ngâm mây giây, nương theo từ “dọn dẹp” này, liên tưởng tới gì đó. 
Cậu bỗng bật dậy, nhìn tòa nhà phía sau tháp truyền thông của Hỗ Đại, trong mắt vụt qua hình bóng dường như đáng sợ. 
L. 
Đúng rồi… Ngay cả trong chuyện nhìn qua tưởng như bình thường này, kì thật không nhất thiết phải tồn tại thứ gì đó. 
Chỉ là lặp lại điều tương tự. 
Tháp truyền thông. 
Trong đoạn video giết người ấy, nó đóng vai trò gì? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370530/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.