Lại một tuần nữa trôi qua, Hạ Dư vẫn đeo cặp sách tới trường đại học kế bên đúng hẹn, gõ cửa.
Vị trí giảng viên cách gần cửa nhất: “Mời vào.”
Hạ Dư nho nhã lễ phép nói: “Chào thầy, em tới tìm giảng viên Tạ ạ.”
“Tạ Thanh Trình học trò cậu này.”
Tạ Thanh Trình đi từ trong văn phòng ra, khiến Hạ Dư có chút không ngờ tới chính là, anh hôm nay thế mà đeo kính nữa.
Tạ Thanh Trình trước kia không hề bị cận.
“Tới vừa đúng lúc.”
Tạ Thanh Trình thẳng thừng nói, “Vào đi.”
Hạ Dư không nhịn được nhìn dáng vẻ anh đeo kính thêm mấy lần nữa, rất đẹp trai, khiến vẻ mặt anh cũng bớt đi mấy phần sắc bén, mang chút phong độ của người có trí thức cao, nhìn cũng không đáng ghét tới thế nữa.
Tiếc là Tạ Thanh Trình vừa mở miệng nói chuyện, đã lại khiến Hạ Dư không còn tâm trạng mà ngắm nghía nữa: “Tôi cần cậu dùng mấy tài liệu này để làm mấy giáo án PPT, mặt khác ở đây còn chút văn kiện phải chuyển thành bản điện tử. Trong đó phần lớn toàn là số liệu y học, tôi hơi lo về độ chính xác của mấy phần mềm, chuyển hình ảnh thành chữ dễ làm lỗi lắm, cậu gõ tay xong thì nhớ kiểm tra lại mấy lần, hiểu chứ?”
Hạ Dư trông thấy bộ tác phẩm y khoa khổ lớn trên bàn anh, gần như toàn là mấy công cụ có thể đem ra mà phục vụ cho việc giết người.
“Giảng viên Tạ, anh có biết khoa học có thể giải phóng nhân loại không.”
Tạ Thanh Trình cầm một bộ “Phổ Tâm” và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370522/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.