Tạ Thanh Trình quay đầu lại, thật trùng hợp, hôm nay nghĩa trang đại hạ giá à? Sao một hai cứ phải tới viếng mộ hôm nay luôn thế.
Nói là đồng nghiệp, kỳ thật cũng chẳng tính vậy được, họ là học trò của Tần Từ Nham, phần lớn làm ở khoa ngoại thần kinh, mà không chung một khoa với Tạ Thanh Trình.
Tạ Thanh Trình nói: “… Lâu rồi không gặp.”
Trong mấy bác sĩ kia, còn có y tá Chu trước đó ở khoa cấp cứu đêm thay bình nước muối cho Tạ Thanh Trình.
Y tá Chu quả nhiên không hề hợp cạ với Tạ Thanh Trình, tính tình cô có hơi nóng nảy, là người thẳng tính, trừng mắt nhìn anh một hồi, vẫn không nhịn được bảo: “Tạ Thanh Trình, anh có ý gì thế? Anh… Anh tới trước mộ thầy Tần để làm gì?”
“…”
“Anh đi mau đi, mộ thầy Tần không phải để cho loại người như anh cúng viếng.”
Tạ Thanh Trình: “Tôi không định cúng viếng. Tôi chỉ vô tình đi ngang qua thôi.”
“Anh——!”
Nghe người này nói vậy, mấy bác sĩ bên cạnh cũng chẳng nhịn được.
Có bác sĩ cười lạnh: “Giảng viên Tạ sống ở y khoa Hỗ đại yên ổn quá nhỉ?”
“Ngày đẹp trời còn có thời gian tới nghĩa trang dạo chơi, làm giảng viên đúng là nhàn hạ hơn hẳn bác sĩ nhỉ.”
Tạ Thanh Trình nhàn nhạt nhìn họ: “Các vị sao thế, chuyện tôi làm là có tội, hay là có gì sai? Mấy người muốn làm Tần Từ Nham, thì tự mình làm là được rồi, hà tất lại mong muốn ai cũng đi theo con đường đó của ông ấy.”
“Tạ Thanh Trình!” Y tá Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370518/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.