Thật ra, Chu Tân Hạc không được cũng không sao.
Chỉ cần nhìn khuôn mặt của Chu Tân Hạc, dáng người hoàn hảo này của anh cũng có thể khiến tinh thần đạt được mức thỏa mãn cực độ. Còn nhu cầu s!nh lý, có thể dùng dụng cụ khác, cũng chỉ là vấn đề nhỏ.
Quan Ánh nghiêng đầu ngẩn người nhìn ngăn kéo.
Chu Tân Hạc xoay người, thấy cô không nhúc nhích: “Ánh Ánh?”
“Dạ? À, chắc là ở ngoài ban công, lấy vào đây ạ.”
Chu Tân Hạc định hỏi cô muốn tìm gì, thấy gương mặt cô ửng đỏ, muốn nói rồi lại thôi.
Quan Ánh nín thở, ôm áo ngủ lập tức lao thẳng vào nhà tắm.
Đóng cửa phòng lại.
Quan Ánh ôm đầu đứng trước gương không tiếng động mà “Aaaaaa!!”
Vừa rồi trong đầu cô toàn là những suy nghĩ đen tối.
Hèn hạ! Vô sỉ! Đê tiện!
Chờ tâm trạng ổn định, Quan Ánh ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào cô gái trong gương.
Khuôn mặt điềm tĩnh ngoan ngoãn, đôi mắt đào hoa ngập nước đầy vẻ vô tội, biểu cảm ba phần thẹn thùng, ba phần giận dỗi, còn lại tất cả nhìn có vẻ dễ uốn nắn, dạng ngây thơ dễ bị bắt nạt.
Ngây thơ hồn nhiên bao nhiêu.
Con người đúng là không thể chỉ nhìn bề ngoài.
Quan Ánh vốc nước hất lên gương, phải rửa sạch cô gái không tôn trọng trai đẹp này.
Dòng nước trên bề mặt thủy tinh trượt xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn mê trai lại lần nữa trở nên rõ ràng.
Nhớ lại lúc vừa rồi, Quan Ánh đỏ mặt, thấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-ai/3504579/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.