Editer: KellySon9
-Lương Trạch: Em và Hàng Hàng tốt rồi!
-Chị dâu: A, vậy tiệc đầy tháng kia để chị ghi thêm một tấm thiệp mời.
-Lương Trạch: Chị không mời cậu ấy?
-Chị dâu: Nào có, chị không mời chú thôi.
-Lương Trạch: ...
-Chị dâu: Còn có việc gì không? Không có chị cúp máy đây, Minh Minh lại khóc rồi.
-Lương Trạch: Chị dâu, sao giọng của chị nghe có vẻ mệt mỏi vậy?
-Chị dâu: Vô nghĩa, chú thử mỗi ngày đều phải chăm sóc trẻ con thử xem!
-Lương Trạch: ...
-Chị dâu: Tự vạch áo cho người xem lưng!
--------------
Lương Trạch cúp điện thoại, tiếp tục tựa vào đầu giường, châm thuốc. Nửa bên giường kia đã sớm lạnh, sáng sớm nay Hàng Hàng đã rời đi. Giờ khác này, Lương Trạch thò tay sang bên kia sờ sờ, sờ soạng một lát lại lăn qua, dùng sức vùi mặt vào gối đầu. Chính là mùi hương kia của chủ tiệm. Cậu y hệt một kẻ ngốc nhếch môi cười he he.
Ngậm lấy điếu thuốc, đắp chăn, ôm gối đầu mà Hàng Hàng đã ngủ qua, đời này Lương Trạch chưa bao giờ cảm thấy an tâm đến như vậy. Rất an tâm, rất thoải mái!
Ở trên giường chán ngấy một hồi lâu, cậu mới đi xuống giường, lúc đứng trên mặt đất thì chân có chút mềm nhũn, Lương Trạch không thể không bám lấy tủ đầu giường. Không biết là do ngày hôm qua ngủ quá muộn hay là do 'làm' quá tàn bạo, dù sao vẫn là cả người khó ở. Lắc lư bước vào phòng tắm, Lương Trạch nhìn thấy trên cái bàn ở trong phòng khách có một cốc sữa đậu lành lớn, còn có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-10-pho-yen-dai-ta/3502/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.