Edit: baotri1998
Lương Trạch: Hello! Soái ca!
Hàng Hàng: ...
Lương Trạch: Đang muốn ra ngoài?
Hàng Hàng: Đúng.
Lương Trạch: Xe này phong cách hơi củ.
Hàng Hàng: ...
Lương Trạch: Bất quá tôi nghĩ chạy xe Mitsubishi rất cổ điển .
(Mitsubishi hảng xe nhật)
Hàng Hàng: Cảm ơn.
Lương Trạch: Cậu muốn đi đâu?
Hàng Hàng: Không biết,chỉ tùy tiện đi dạo 1 chút .
Lương Trạch: Giải sầu một chút hả??
Hàng Hàng: Coi là vậy đi.
Lương Trạch:Vâng, bình thường cứ ở trong cửa hàng sẽ bất tiện để bản thân và tinh thần được thả lỏng .
Hàng Hàng: . . .
Lương Trạch: Một mình cậu sao?
Hàng Hàng: Ừ.
Lương Trạch: Ha. . .Tôi đi nữa. Chờ 1 chút.
(Hàng Hàng nhìn Lương Trạch chạy thật nhanh vào trong tiệm, không rõ cậu chờ cậu ta gần 10 phút để làm chi. 10 phút sau. . . )
Lương Trạch: Tôi xem tiểu Diệp tử còn có bảo bảo, x đực cũng rất có tinh thần rất tốt!
Hàng Hàng: Cậu. . . Lên xe để làm chi?
Lương Trạch: Tôi đi cùng cậu! Tôi cùng cậu giải sầu! Hai anh em mình bao lâu không có tán gẫu!
Hàng Hàng: . . . Cái gì?
Lương Trạch: Đừng quá cảm kích tôi, ha ha ha, bằng hữu mà!
Hàng Hàng: . . .
Hàng Hàng rất buồn bực, trên đường buồn bực, lúc này xe chạy trên cao tốc càng buồn bực @@.
Cái tên lỗ mảng này! Lên xe liền theo, trên đường miệng còn nói liên tục.
Tôi là buồn sầu cần phải giải sầu, then chốt cái buồn bực của tôi đều là tiểu tử nhà cậu chọc tức! Được lắm, cậu còn lên xe đi theo lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-10-pho-yen-dai-ta/3481/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.