Ta là soái ca: Này, anh đẹp trai, anh đâu rồi?
Tình yêu 123: Chào soái ca, tôi đây.
Ta là soái ca: Quá khen quá khen, tôi không có đẹp trai bằng anh!
Tình yêu 123: . . . . . .
Ta là soái ca: Hỏi anh chuyện này.
Tình yêu 123: Mời nói.
Ta là soái ca: Lần trước, lần trước tôi đã đến.
Tình yêu 123: Ừ.
Ta là soái ca: Anh có biết tôi là ai không?
Tình yêu 123: Biết, lần trước đậu đến đây mang theo hai con sóc bông cái. ^_^
Ta là soái ca: … Đúng, chính là tôi.
Tình yêu 123: Cậu tiếp theo sẽ nói, cậu muốn mua đồ dùng cho sóc bông?
Ta là soái ca: Không phải! Tặng phẩm của anh lần trước còn chưa ăn xong.
Tình yêu 123: Vậy chuyện gì?
Ta là soái ca: Anh có thể phối giống cho tôi được không?
Tình yêu 123: . . . . . .
Nếu nói rằng trên thế giới có người thiếu dinh dưỡng não bẩm sinh, đó cũng không phải là nói dối. Hàng Hàng khẳng định mình đã được lãnh giáo từ Lương Trạch rồi. Thực ra nói chuyện là một môn nghệ thuật, không nhất thiết phải mặt đối mặt, cho dù chỉ là gõ chữ thế này cũng đã là nghệ thuật rồi, nó có thể thể hiện đầy đủ tính cách của một người. Người nói chuyện uyển chuyển bình thường sẽ rất hiểu đời và khôn khéo, người nói chuyện hay dùng biểu tượng cảm xúc thường thì nội tâm trống rỗng, người đi thẳng vào vấn đề thường rất độ lượng, người mà… vừa nói chuyện đã muốn ăn đập thì nhất định cấu tạo não rất đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-10-pho-yen-dai-ta/3473/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.