Edit : Bie Max
Nguồn : wattpad.com/275439951
Phiên ngoại 2 :
Lương Trạch: Tôi cảm thấy mới một thời gian mà nó đã mập lên rồi.
Hàng Hàng: (bề bộn nhiều việc, cũng nhanh chóng ngẩng đầu liếc mắt một cái): Không có, mùa đông lông nó dài vậy đó.
Lương Trạch: (như vừa chợt tỉnh giấc): à ha... cũng đúng.
Hàng Hàng: Cậu nên lo viết nốt bản thảo đi!
Lương Trạch: Ôi chao, anh nói xem, mèo với chó đều là động vật cớ sao mùa đông lông chúng liền dài lên ta?
Hàng Hàng: Chống lạnh!
Lương Trạch: Vậy sao lông người không dài ra?
Hàng Hàng: (nghiêm túc) cũng dài ra mà, không tin cậu cứ thử để trần mà đi trên đường phố mấy ngày xem, lông tơ nhất định sẽ dài ra thôi.
Lương Trạch: (nghiêm túc) thật sao?
Hàng Hàng: Thật.
Lương Trạch im lặng , bắt đầu suy nghĩ. Nghĩ đến, mùa hè dù không mặc đồ, lông cũng không có dài ra, nhưng mà mùa đông không mặc đồ thì vẫn chưa từng thử qua.
Nửa ngày sau.......
Lương Trạch: Chủ quán, anh lừa gạt tôi phải không?
Hàng Hàng cúi đầu, cười vang một cách soản khoái.
Lương Trạch: Ôi chao,ôi chao,ôi chao! Anh thật là không tử tế mà!
Hàng Hàng: Còn gì mà không tử tế? Cái trang phục rách rưới này của cậu sao lại nhiều kim gài như vậy!
Hàng Hàng cầm áo gió Lương Trạch đã vá suốt hơn một giờ, nhìn qua một loạt tính luôn cả chỗ tay áo, gộp lại luôn chừng mười mấy cái nút buộc. Tên ngốc thô lỗ nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-10-pho-yen-dai-ta/3202546/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.