Có câu có áp lực mới có động lực, có tài nghệ mới khiến người nhớ mãi không quên.
Bắt đầu từ giờ khắc này, tứ đại cầm thú mới chính thức bị tài nghệ của tứ hoa khôi thuyết phục, chân chính biết rằng các nàng đều không phải chỉ là bình hoa.
Bốn người cũng không phải chưa từng thấy người giống vậy, trên kênh TV âm nhạc tuy rằng loại cổ khúc này ít hơn, nhưng có thể lên sóng thì không cái nào không phải là tác phẩm tinh túy, nhưng nếu đem so với tiết mục của tứ đại hoa khôi thì kém cỏi đến mức xem xong cũng không muốn xem lại.
Chẳng trách tứ đại hoa khôi đào hoa như vậy, không phải là không có lý do! Lớn lên xinh đẹp, có tài có mạo còn có tiền, nam nhân ở đây cũng không phải là đồ ngốc, ngoại trừ chuyện các nàng xuất thân từ thanh lâu thì cơ hồ không có tì vết.
Bản thân bốn cầm thú thì trái lại, không tiền không mạo không sắc, quả nhiên là trên trời dưới đất.
- Lão đại, ta tự ti...- Viên Nhất Kỳ lấy tay ôm ngực – Ta cảm thấy ta không có gì cả!
- Không phải là cảm thấy, mà là vốn đúng thế! – Trương Hân sờ mái tóc ngắn của mình – Không ngờ thư pháp của Hứa Dương nhà ta lại tốt như vậy, xem ra nàng rất thích văn học! – Đáng tiếc mình không nghiên cứu văn học.
- Không ngờ Đan Ny lại có thể gảy cổ cầm! – Trần Kha vẫn luôn có tình yêu sâu đậm đối với cổ cầm, đáng tiếc nàng không có thiên phú âm nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/snh48-gnz48-tu-dai-cam-thu-va-tu-dai-hoa-khoi/4081271/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.