Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ, vô duyên đối diện bất tương phùng. Nước chảy là vô tình, hoa rơi là hữu ý, nhân duyên cũng là do sự dàn xếp khéo léo của trời cao. Duyên phận đến theo một cách rất thần kỳ. Không phải nó sẽ đến vào khi mà ta chờ đợi, chính là, nó đến vào lúc mà ta không hề cảnh giác nhất, khiến ta chìm đắm trong lối mòn yêu thương.
Tình yêu, nếu như không trải qua bất cứ biến cố gì mà lại có thể ở cạnh nhau thì ta sẽ không thể nào trân trọng được đối phương, cho nên, những thử thách gian lao là điều không thể nào thiếu đi được. Những điều đó sẽ thổi bùng lên trong trái tim của chúng ta một ngọn lửa rực rỡ, phản chiếu tất cả những sự thật tồn tại, soi rọi vào cả những góc khuất tối tăm nhất của tình yêu. Yêu chính là yêu, không mang theo bất cứ mưu đồ nào khác, không lợi dụng, không giả tạo, mà chính là cái cảm giác thật lòng xuất phát từ tận sâu trong trái tim của mình. Yêu chính là như thế, rất đơn giản, rất nhẹ nhàng, dần dần khiến cho chúng ta chìm đắm, càng yêu nhiều càng hãm sâu vào lưới tình nhiều hơn, cả đời này cũng không thể nào mà có thể thoát ra được khỏi nó.