Chắc là do mùa mưa khiến cho người ta có cảm giác bị kìm nén, không khí trong phòng như ẩm ướt, bọn họ lại cứ thế mà ngồi im chẳng nói gì, cuối cùng vẫn là Vương Nhất Bác chủ động nói trước.
Em chuẩn xác ném điếu thuốc cháy hết trên tay vào gạt tàn, hỏi Tiêu Chiến, "Chỗ anh có bài poker không?"
Tiêu Chiến sững sờ, lấy điếu thuốc đang ngậm bên miệng xuống.
"Em muốn chơi à?"
"Nếu không thì sao, ý anh là hỏi đùa cho vui ấy hả? Đại lão à, anh cũng phải nhìn xem tôi có tâm trạng đó hay không chứ." Vương Nhất Bác lắc lắc cái còng sắt trên cổ tay, ý tứ là gì không cần nói cũng biết.
Tiêu Chiến từ chối cho ý kiến, với thân phận đặc thù của hai người, ngồi ở trong cùng một gian phòng như thế này đã là một trò đùa rồi.
"Được thôi, tôi lấy cho em."
Tiêu Chiến nhún vai, có chút nhàm chán đứng dậy. Hắn vỗ vỗ bụi thuốc rơi trên quần đen, dường như nghĩ đến gì đó, chớp mắt mấy cái, lại cúi đầu nhìn xuống vị cảnh sát nhỏ đang ngoan ngoãn ngồi dựa lên ghế sô pha.
"Vương cảnh quan, tốt nhất là em đừng có giở trò."
Vương Nhất Bác quay đầu không thèm nhìn hắn, Tiêu Chiến chỉ cười cười, nhanh chân đi vào một căn phòng khác.
"Cái này lâu rồi." Tiêu Chiến cúi đầu nhìn mấy lá bài hơi ố vàng trong tay, đầu ngón tay nhẹ mân mê ve vuốt, không biết có phải là do ảo giác của Vương Nhất Bác hay không, em nhìn thấy dưới đôi mắt rũ xuống của người kia lộ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/smoke-and-pineapple/1086849/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.