Em nằm trên giường lăn qua lăn lại không ngủ được, bên ngoài trời vẫn còn mưa, anh ngủ ở phòng khách lỡ như bị cảm thì biết tính sao, từ lúc còn đi học chung anh đã rất dễ bị bệnh rồi cứ mỗi lần anh bệnh là em cũng bị cảm theo…nghĩ mãi cuối cùng em mang cái chăn đi xuống phòng khách nhà anh.
Anh đang nằm trên sofa nhắm mắt lại, anh thiệt tình đã ngủ ở ngoài này rồi mà còn không chịu mặc thêm áo ấm, em nhẹ nhàng tới bên cạnh đắp chăn cho anh, có vẻ anh đang ngủ rất say em đưa tay lên vẽ theo chân mày của anh rồi bất chợt mỉm cười nhìn anh nhắm mắt ngủ trông có vẻ rất an yên, lông mi anh rất dài và dày đôi khi làm em phải ganh tị, sống mũi của anh cũng rất cao, em đưa tay chạm vào má của anh rồi thì thầm nói “ Ngủ ngon đồ ngốc”.
Những tưởng là anh đã ngủ say rồi mới dám hành động như vậy ai ngờ khi em vừa quay lưng đi thì anh đưa tay kéo tay em ngồi xuống ghế làm em giật cả mình, em nhìn anh rồi bối rối hỏi “Anh chưa ngủ hả?”
Anh nhìn em chằm chằm rồi cong môi lên mỉm cười rất ấm áp “Em vẫn còn yêu anh có đúng không?”
Câu hỏi của anh làm em bối rối không biết có giấu nổi cảm xúc của mình không nữa, em còn chưa kịp trả lời thì anh lại lên tiếng “ Sao em im lặng vậy, anh hỏi em còn yêu anh có đúng không? em trả lời đi chứ”.
“Em…em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/smily/2249493/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.