Hôm nay, lại gặp anh ở bệnh viện, anh lại vui vẻ bắt chuyện với em “ Làm việc ở đây mấy ngày rồi thấy sao?”.
“Sao là sao???”.
“Thì bệnh viện ở đây có tốt như ở Úc không?”.
“Không bằng nhưng…nhờ có một bác sĩ hết lòng với bệnh nhân như anh nên em thấy rất ổn hihihi”.
“Lâu lắm rồi mới thấy em cười vui như hôm nay đó”.
“Làm gì có ngày nào mà em chẳng cười, mọi chuyện sẽ trở nên tốt hơn khi nở một nụ cười trên môi mà hihihi”.
“Uhm thấy em mỉm cười anh cũng rất vui”.
“Người đâu mà lạ lùng”.
Sao người nhìn thấy nụ cười của em trở lại chính là anh?? em luôn cố giấu mọi ưu phiền để không ai nhìn thấy rốt cuộc thì lại chẳng thể giấu được anh.
Anh lại rủ em đi ăn cơm trưa cùng anh, Johnny và Angel cũng rủ em đi ăn cơm trưa chung thế là em kéo cả ba vào ngồi chung bàn luôn.
Johnny gắp rau bỏ vào chén của em “ Ăn rau nhiều mới tốt cho sức khỏe hihi” em nhìn Johnny mỉm cười rồi nói “ Cảm ơn nha hihihi”.
Anh nhíu mày tỏ vẻ không vui rồi tự ý gấp rau trong chén của em bỏ ra ngoài “ Thi Yến không biết ăn rau đúng là thiếu hiểu biết mà”.
Johnny hất mặt lên hỏi anh “ Này anh kia anh là ai anh biết được bao nhiêu điều về Thi Yến mà dám nói như vậy chứ”.
Anh thản nhiên gấp thịt bỏ vào chén của em “ Sườn xào chua ngọt mà em thích nhất đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/smily/2249488/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.