“Ế,
cô già! Lấy mượn cái kéo xem nào.” Nó tảng lờ đi câu hỏi của tên cắm hoa khó ưa
kia. Nó mỉm cười thích thú với suy nghĩ rằng nó sẽ không anh ta về nhà lấy kéo
mới thôi...
“Này,
tôi đang gọi cô đấy, Vy!”
Đang
ngồi xem ti vi như mọi ngày thì nó phải bật ngay dậy:
“Tôi
nghiêm cấm anh không được gọi tên tôi nhá! Đồ dở hơi”
“Làm
sao?” anh ta dừng việc cắng hoa lại rồi đứng dậy tiến lại gần cho tới khi đứng
song song với nó. Rôi anh ta cúi đầu xuống thấp, nó có cảm giác như oxi của
mình đang bị con người đó hít hết, không thể nào thở nổi phải ngả người ra sau
nhưng anh ta vẫn không chịu dừng lại ở đó, anh ta tiếp tục cúi người xuống thấp
hơn, gần hơn:
“Làm
sao nào?”
“Anh
Yun!” chẳng hiểu là sợ quá hay ngại quá mà nó lại đi hét ầm lên, nghe thấy vậy
anh nó vội vàng bỏ máy tính lao xuống dưới nhà. Thấy cảnh tượng như vậy thì anh
không khỏi tức giận, không kịp suy nghĩ gì anh đã cho tên kia nguyên một quả đấm
khiến anh ta ngã xuống đất rồi nhanh chóng ôm nó vào lòng:
“Em
không sao chứ? Thằng khốn ấy làm gì em?”
“Tôi chỉ là muốn với cái kéo ở kia thôi nhưng mà có người lại tưởng bở rồi gọi vệ sĩ sốm một của mình xuống hủy hoại nhan sắc của tôi ấy mà... công nhận anh đấm cũng đau thật đấy, anh có đi tập võ ở đâu không?” Nhật vùa đứng dậy xoa xoa bên má bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/skara-em-di-tim-anh-em-anh-va-chong-chenh-tinh-gio/2056788/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.