Ôn Thiển đã thủ ở trong miếu tận bảy ngày rồi.
Đây là con đường mà muốn đến Thúy Bách sơn trang thì nhất định phải đi qua. Bảy ngày gần đây, Ôn Thiển ôm kiếm của mình nhìn ở đây động như trẩy hội, nghênh lai tống vãng, từng đám lại từng đám giang hồ người ngựa tuy không tính là bao la vạn tượng nhưng cũng đủ để người ta tiếp không nổi.
Hắn gặp được Thất Tịnh đại sư của Đạt Ma viện, may là nhìn tướng hắn nên khoan hồng chỉ làm một cao đức cử chỉ là đem đống rơm rạ sạch sẽ tặng cho đám tiểu phái hậu bối vẫn luôn càn quấy, tuy rằng ngày thứ hai đám hậu bối đều đau đầu khó chịu buồn nôn rất giống bệnh trạng của người trúng phải Đạt Ma nhất thức.
Hắn cũng gặp được…cỗ kiệu của Ngọc Nữ chưởng môn Tiên Tố phái, cao nhân dưới sự thủ vệ của chúng nữ hiệp mà ở trong kiệu qua suốt một đêm, lúc mà đám phong lưu thiếu hiệp vô cùng sôi sục không hiểu sao lại chết bất đắc kỳ tử xong, một chút hiếu kì của Ôn Thiển vốn cũng không mấy hứng thú, lập tức như đèn hết dầu, triệt để tiêu tan. Cho nên chưởng môn Tiên Tố phái có xứng với danh tiếng của nàng hay không, Ôn Thiển không thể kiểm chứng được.
Hắn còn gặp được người cùng Bách gia đại công tử có hôn ước là nhị cô nương của Nam Cung gia Nam Cung Thu Nhược, độc hành đao Yến Lãng, Nhất Nhị Tam thiếu gia của Đường môn cùng với thất thất bát bát giang hồ khách biết tên không biết mặt hoặc biết mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-y-nhan/81966/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.