“Nói cái gì mà năm ngày, rõ ràng có bốn ngày rưỡi nha, xem đi đều sắp trưa rồi.” Y Bối Kỳ hơi bất mãn liếc mắt trừng Ngôn Thị Phi, tựa hồ đối với chuyện người này kéo dài thêm có hai ngày rất bất mãn.
“Y nữ hiệp, ngươi không phát hiện ánh mắt của Nhâm Thiên Mộ sao, hai ngày này xem như là ta cướp đoạt dưới miệng hổ rồi,” Ngôn Thị Phi rất là vô tội, “Bản thân ta nếu muốn phá án không kỳ hạn, Thiên Kiếm môn có thể cùng với mấy đại bang của hắn đem uyển tử này hủy đi luôn.”
Đại đường thẩm vấn bát nháo lấy năm ngày phải phá án xong của lão Bạch kết thúc, thi thể Nhâm Xung bị cất vào quan tài đặt trong nghĩa trang gần đó, mà lão Bạch, Y Bối Kỳ, Ngôn Thị Phi cùng với Nhược Nghênh Hạ lại trốn vào trong tư phòng ở Hà Phong uyển, thương nghị tiếp theo nên làm cái gì.
“Có chút chuyện ta nghĩ không ra, vì sao lão đầu kia lại vội vã bắt Câu tam như thế, rõ ràng Bạch đại ca đã đem điểm đáng ngờ nói rất rõ ràng rồi.” Nhược Nghênh Hạ bưng chén trà lại chậm chạp không đưa vào miệng, nhíu đôi mày xinh đẹp chăm chú suy tư.
“Ngươi nói ta mới thấy kỳ quái,” Y Bối Kỳ nói nói, đột nhiên cả người giật một cái, lắp bắp nói, “Không, không lẽ chính là… chính là Nhâm…”
“Hổ dữ không ăn thịt con,” lão Bạch ngắt lời, lắc đầu không tán thành, “Vẻ mặt khổ sở của hắn nhìn sao cũng không giống giả bộ, về phần vội vã trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-y-nhan/3188381/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.