Sau đêm Huy Tử Thanh tự sát, Nhâm Thiên Mộ cùng với Thất Tịnh đại sư Vô Tịch sư thái và chủ nhà Ngôn Thị Phi bắt chuyện, sau đó mang theo đám môn hạ đệ tử rời khỏi Ngôn phủ trở về núi. Không ai cảm thấy bọn họ vô lễ, dù sao thì sau biến cố như thế, đây cũng xem như là nhân chi thường tình.
Có điều Thiên Kiếm môn rời đi ảnh hưởng rất lớn đến một số người. Theo Thiên Kiếm môn đi chính là Thanh Sơn phái, sau lại mấy giang hồ đại phái cũng đều cáo từ hết. Dù sao thì bọn họ cùng Thiên Kiếm môn ít nhiều cũng có chút quan hệ, lúc này ở lại uống rượu mừng chung quy không thích hợp lắm. Hạ lễ để lại, chúc mừng nói xong, vậy rồi đi.
Ngôn Thị Phi dù không thay đổi hôn kỳ, nhưng cũng hiểu cứ tiếp tục tổ chức xuống rất là khó nói, cũng không ngăn cản, tùy ý bọn họ đi. Cuối cùng còn lại ngoại trừ mấy vị tiền bối đức cao vọng trọng như Thất Tịnh đại sư cùng mấy người chí giao với Ngôn Thị Phi như lão Bạch ra, chính là Liễu Bách Xuyên, Lý Tiểu Lâu mấy độc hành hiệp không phe không phái, hơn nữa còn có mấy phái nhỏ không được chú trọng.
Buổi trưa ở hồ sen gặp phải Ôn Thiển, đúng là khiến lão Bạch ngoài ý muốn.
“Ngươi không đi sao?” Lão Bạch quên mất hàn huyên, câu đầu tiên đã hỏi ra suy nghĩ trong lòng.
“Tới đều đã tới, dù sao cũng phải uống khẩu rượu mừng, nếu không đúng là có lỗi với Ngôn huynh.” Nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-y-nhan/3188373/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.