Editor: Vibi71599 Lúc An Ngôn tỉnh lại đã là buổi trưa ngày hôm sau, trong lòng đau nhói đêm qua dường như chỉ là một giấc mộng, hiện tại một chút cũng không cảm giác được. Cậu đưa tay vuốt ve qua lại trên bụng mình, tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với mình đêm qua. Trong phòng lặng lẽ không có ai, An Ngôn tìm điện thoại di động trong túi, mở khóa, gọi cho Hi ca, yêu cầu anh mau chóng xuất viện. Theo hợp đồng của gameshow, hôm nay vẫn cần phải quay phim, cậu không thể cản trở sự tiến bộ của mọi người chỉ vì đau bụng. Hi ca vẫn chưa đến, nhưng Úc Linh đã mở cửa và bước vào. Ánh mắt hai người hòa vào nhau trong không khí, An Ngôn bên tai nóng lên, quay đầu nhìn đi chỗ khác. Đêm qua, cậu dường như nắm chặt lòng bàn tay của Úc Linh... “Cảm ơn anh tối hôm qua.” An Ngôn cảm ơn hắn một cách chân thành. Úc Linh thấy sắc mặt An Ngôn đã hồng hào trở lại, chắc không có chuyện gì nghiêm trọng nữa. "Không cần, dễ như trở bàn tay." Tuy nói như vậy, nhưng quan hệ giữa hai người đã ly hôn, Úc Linh vẫn có thể bình tĩnh như vậy mà ra tay giúp đỡ bất kể các bậc tiền bối, nếu là Úc Linh, cậu sẽ đến rồi đi chứ đừng nói là tham gia gameshow cùng nhau. Mặc dù trong lòng An Ngôn vô cùng tò mò, nhưng cậu không thể trực tiếp hỏi Úc Linh lý do là gì. Úc Linh không giỏi nói chuyện, An Ngôn lại rơi vào hoang mang khiến căn phòng rơi vào im lặng khó thở. Hai bên không để ý bây giờ họ đang lúng túng như thế nào. Đạo diễn Lý kéo cửa bước vào, nhìn thấy hai người đứng đối mặt trong im lặng, trong lòng vô cùng sửng sốt. "Hai người đang làm gì vậy? Làm tôi sợ chết khiếp, tưởng rằng hai người đang đánh nhau." An Ngôn cười cười, "Còn không phải học sinh tiểu học, tại sao phải đánh nhau với Úc Linh?" Đạo diễn Lý thầm nói thầm trong lòng, nếu nói cho An Ngôn biết kết quả kiểm tra tối hôm qua, chẳng qua là sẽ đánh nhau với Úc Linh. Ông đặt ánh mắt lên bụng An Ngôn, suy nghĩ xem nên nói như thế nào. “ Vì cậu ấy không sao, tôi rời đi trước.” Úc Linh gật đầu chào đạo diễn Lý. Đạo diễn Lý xua tay, hắn vội vàng rời đi, sau khi hắn rời đi ông có thể nói chuyện với An Ngôn. Đến và đi vội vàng, không hiểu sao Úc Linh lại đến đây. Không biết xách giỏ hoa quả tới sao, ai mà đi thăm bệnh nhân thế này được. An Ngôn không vui ngồi xuống ghế đẩu, "Đạo diễn Lý, hôm nay ông vẫn quay sao?" "Quay, tất nhiên phải quay." "Cái đó, tôi phải làm gì trong lúc này?" “ Không thành vấn đề, tổ chương trình sẽ giải thích nguyên nhân cho khán giả, để cậu nằm viện nghỉ ngơi thật tốt.” Đạo diễn Lý tâm trạng phức tạp, một thanh niên tốt thế nào lại mang thai?Điều này khiến ông giải thích với lão An như thế nào? “ Tôi cảm thấy cơ thể mình uể oải. Bây giờ tôi có thể bắt kịp cảnh quay khi tôi xuất viện không?" Đó không phải chương trình dành cho cậu sao? Cậu muốn trở lại trước mắt công chúng. “ Đừng đừng đừng, ngày hôm nay quay phim đã bắt đầu, sau khi xuất viện cũng không theo kịp đâu.” Đạo diễn Lý thở dài, An Ngôn, với tư cách là đương sự, phải biết điều này. "An Ngôn, tôi đang nói với cậu một chuyện, cậu nhất định phải chuẩn bị tâm lý..." Đạo diễn Lý nghiêm nghị nhìn An Ngôn. An Ngôn bị cảnh tượng của đạo diễn Lý làm cho sững sờ, giọng nói run run, "Đạo diễn Lý, tôi sẽ không mắc bệnh nan y đúng không?" Đạo diễn Lý lắc đầu, "Không, thật ra là cậu..." Chưa kịp dứt lời, cánh cửa lại được mở ra, Úc Linh, người vừa mới rời đi, lại quay trở lại. "Sao anh lại quay về? Anh quên mang đồ sao? Không đúng rồi. Lúc đến anh cũng không mang theo thứ gì, ngay cả một quả chuối cũng không." Úc Linh nghẹn một chút, hình như... hắn sơ suất. “ Bà nội kêu cậu về với tôi buổi tối.” Úc Linh nói tiếp, “Buổi tối tôi sẽ lái xe đến đón cậu.” An Ngôn suy nghĩ một chút, trong trí nhớ của nguyên chủ, bà nội rất thích y. Chính bà của hắn cũng là người mai mối cho cuộc hôn nhân của cậu với Úc Linh. "Hai ta không còn là vợ chồng nữa. Nói cho bà nội biết, hai ta không cần phải về chung." Đó không phải là lí do, mà bởi vì cậu chưa gặp bà một lần nào kể từ khi cậu xuyên qua, cậu sợ bị lộ. Úc Linh im lặng một hồi, "Bà nội không biết." Một câu khó hiểu khiến An Ngôn ngơ ngác, "Bà không biết cái gì?" " Ly hôn." Hai chữ ngắn ngủi cứa vào tim An Ngôn như hai nhát dao. " Chút nửa anh có thể nói với bà khi anh quay về." Úc Linh lắc đầu, "Bà nội sức khỏe không tốt, không chịu được kích thích nên tối nay cậu cần cùng về." An Ngôn đầu to, " Tôi rất bận. Buổi tối còn có hoạt động, mười vạn." "Tôi sẽ trả tiền cho cậu." Úc Linh lấy điện thoại di động ra, trực tiếp chuyển cho An Ngôn năm mươi vạn. " Đủ chưa?" " Buổi tối là mấy giờ?" An Ngôn đã bị đồng tiền làm cho mờ mắt, đầu óc ong ong không thể suy nghĩ được, nên rất vui vẻ đồng ý lời đề nghị của Úc Linh. “ Bảy giờ." An Ngôn ra hiệu OK, " Thành giao." Nhìn thấy Úc Linh chuẩn bị rời đi, An Ngôn vội vàng đi theo, "Bây giờ không còn nhiều thời gian nữa. Sao anh không đưa tôi về khách sạn dọn đồ?" Dù sao cũng là lần đầu tiên nhìn thấy phụ huynh, aaaa, nhiệm vụ đầu tiên, làm sao có thể hoàn thành một cách hoàn hảo. "Có thể." Đạo diễn Lý gần như là người tàng hình gần mười phút rồi, thấy hai người chuẩn bị rời đi, ông nhanh chóng nắm lấy cánh tay An Ngôn, nói: "An Ngôn, tôi có chuyện muốn nói với cậu." " Đạo diễn Lý, ông cũng thấy rồi. Tôi sẽ về nhà với Úc Linh. Hơn nửa, tôi không thể đến muộn khi gặp phụ huynh, đúng không? Ông gọi cho tôi nếu có việc gì. Tôi đi trước.. " "Không, An Ngôn, đợi lát nữa..." Hảo gia khỏa, cậu không quay đầu lại, theo Úc Linh nhảy lên biến mất ở góc tường trong nháy mắt. Đạo diễn Lý muốn khóc không ra nước mắt, điều ông muốn nói thật sự rất gấp!!! *** Sau khi hoàn thành thủ tục xuất viện, An Ngôn ngồi trên ghế xe sau Úc Linh suy tư nửa giờ, ánh mắt không biết đã vô tình quét qua Úc Linh bao nhiêu lần. Bất cứ khi nào Úc Linh để ý và nhìn qua, An Ngôn sẽ lập tức quay đầu lại và làm như không có chuyện gì xảy ra. Sau nhiều lần, Úc Linh chủ động mở miệng: " Cậu muốn nói cái gì?" An Ngôn cũng giả bộ không hiểu, "Cái gì? Tôi không muốn nói cái gì." Nhưng đôi chân run rẩy của cậu đã bộc lộ sự căng thẳng bên trong của cậu vào lúc này. Úc Linh nhìn lại, "Đừng căng thẳng, bà nội rất thích cậu." Những gì hắn nói đều là sự thật, trước mặt bà nội, An Ngôn ngoan ngoãn hợp lòng người, miệng lại ngọt, một mực gọi bà nội, dỗ lão nhân mở cờ trong bụng, hận không thể nhận tôn tử ngay tại chỗ. Hoàn toàn trái ngược với thái độ đối với hắn. “Tôi không căng thẳng.” An Ngôn hít một hơi thật sâu để giọng nói của mình trở lại bình thường, ít nhất sẽ không nghe thấy sự run rẩy trong giọng nói của cậu. "Tôi chỉ đang nghĩ, trí nhớ của bà nội không tốt lắm, lâu như vậy không gặp, liệu bà có quên hết không?" Cậu tuy nói vậy, nhưng điều cậu nghĩ trong lòng là bà nội mất trí nhớ tốt hơn, và bà hoàn toàn không nhớ cậu. " Không, bà nội trí nhớ tốt." An Ngôn: "..." Thôi thì binh tới nước chặn, cậu tùy thời hành động. Sau nửa giờ, xe dừng trước một ngôi biệt thự phong cách Châu Âu, một ông chú mặc lễ phục bước nhanh ra khỏi cánh cửa sắt đen, mở cửa. “Thiếu gia đã trở lại.” Đại thúc mở cửa, Úc Linh và An Ngôn lần lượt xuống xe, “ Lão phu nhân đã đợi rồi.” Úc Linh gật đầu, "Bà nội hôm nay thế nào?" Người đàn ông trung niên đáp: "Trạng thái vẫn ổn, đừng lo." Nói xong, ông liếc nhìn An Ngôn, "Thiếu gia tốt hơn nên chuẩn bị tâm lý. Nhị thiếu gia đã về rồi. Không biết trước mặt lão phu nhân đã nói cái gì. Lão phu nhân đang tức giận." Nhị thiếu gia là nhị thúc của Úc Linh, chỉ được nhận lại nhà họ Úc sau khi trưởng thành, ngoài mặt thì gọi là nhị thiếu gia, thực ra ai cũng biết hắn chẳng qua là món nợ phong lưu của lão gia khi còn trẻ và đứa con hoang của nhà họ Úc. Sau đó, cha của Úc Linh bị bệnh qua đời, lão gia đi theo, Úc Linh vẫn còn trẻ, nếu lão phu nhân không có biện pháp thì công việc kinh doanh khổng lồ của gia tộc đã rơi vào tay Nhị thiếu gia. Bởi vì điều này, gia đình nhị thiếu gia đặc biệt không hài lòng với Úc Linh. An Ngôn chưa từng nhìn thấy Nhị thiếu gia gia, nhìn Úc Linh có chút lo lắng, thì thào nói: "Có xảy ra chuyện gì không?" Úc Linh nhìn nghiêng về phía An Ngôn, nghiêm nghị nói: "Không sao, mọi chuyện đều có tôi." Một câu nói đơn giản đã cho An Ngôn vô số dũng khí. Hai người cùng nhau đi về phía trước, vừa đi tới cổng liền nghe thấy một giọng nữ sắc bén nói xấu bên trong. "Bà ơi, bà đừng tin, những gì con nói quả thực là sự thật. Nếu bà không tin, hãy xem tên gameshow này, [ chúng ta ly hôn đi], nếu hai người không ly hôn, làm sao lại có thể tham gia vào một chương trình như vậy? Không phải là xấu hổ sao? " Ngay khi giọng nói đó vừa dứt, lại có một giọng nam khác vang lên, "Lúc đầu con đã nói với Úc Linh, tham gia vào giới giải trí chỉ là đồ vứt đi, quả là mất hết mặt mũi Úc gia!" An Ngôn nhất thời không thể nghe nổi nửa, cậu sững sờ quay lại, "Thúc thúc, thúc đây là nói không đúng rồi, Úc Linh chừng tuổi này tùy tiện đã là tiền bối thâm niên rồi. Tất cả đều là nỗ lực của chính anh ấy, người không biết điều này tưởng từ trong núi đi ra, thật là lạc hậu, thấy toàn thành kiến?" Nói đến đây, An Ngôn bật cười, "Tôi thật đáng trách quên mất rằng thúc thúc khi còn nhỏ quả thật ở trong khe núi, không được học hành nhiều, trở thành một con cá lọt lưới trong chất lượng giáo dục là điều dễ hiểu. " Úc Chí ghét người khác nhắc đến quá khứ của mình, đỏ mặt tía tai mắng: "Ngươi nghĩ ngươi là ai? Chỉ tính việc nói chuyện với trưởng bối như vậy, chẳng trách cùng Úc Linh kết hôn." Mặt ngoài thì khiển trách cậu, nhưng thầm coi thường Úc Linh. “Kết hôn với Úc Linh thì có vấn đề gì?” Lão phu nhân hừ lạnh, “Ngươi đang nghi ngờ quyết định của ta?” Cuộc hôn nhân giữa An Ngôn và Úc Linh là lão phu nhân và cha của An Ngôn. Úc Chí đang ăn cơm, vội vàng dỗ dành lão phu nhân, "Mẹ, người đang nói gì vậy, con làm sao không đồng ý với người? Con nhất thời lắm chuyện, người biết tính tình của con mà." Lão phu nhân đẩy lòng bàn tay đang xoa dịu của Úc Chí ra, vẻ mặt bình tĩnh, khi nhìn Úc Linh và An Ngôn thì nở nụ cười, giống như thời tiết thất thường ở Tứ Xuyên, tốc độ đó được gọi là nhanh. "Úc Linh và An Ngôn về rồi à, mau vào ngồi với bà nội." Cô gái tóc dài ngồi trên sô pha trợn tròn mắt, "Bà ơi, bà quên con vừa nói gì rồi sao? Bọn họ đã ly hôn rồi mà còn nói dối bà." An Ngôn đặc biệt chớp mắt, đây không phải là thời điểm để kiểm tra diễn xuất sao? Không nói một lời, cậu ôm lấy cánh tay Úc Linh, ngọt ngào gọi: "Bà ơi, cháu tới bà nè ~"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]