Những người khác nghe Lê Hùng nói vậy thì cũng âm thầm ký quái. Có điều vào lúc này Vũ Sư lại lên tiếng:
“Thật ra thì trước kia bọn hắn vẫn vậy, chẳng qua những người lúc trước mà bọn hắn bắt nạt không phải là Thiên Anh mà thôi. Cứ nghĩ xem ngoại trừ ông thần kia ra, ai có dám dám một mình chống lại mấy trăm người.”
Người vừa lên tiếng là một phó hội trưởng khác của Chính Nghĩa Hội. Người này tướng mạo giống một thư sinh, trước kia từng làm hiệu trưởng của một trường học.
Tuy bị bỏ lại trong cuộc sơ tán, nhưng nhờ vào phúc đức thâm hậu của bản thân, hắn may mắn sống qua hàng loạt kiếp nạn, đạt được những năng lực mà bao người ao ước.
Ngay vào thời điểm mọi người đang nói chuyện với nhau thì Lệ Vi xuất hiện, khi cô nàng kia xuất hiện thì người ở đây ai nấy đều chào hỏi. Lệ Vi đương nhiên cũng sẽ đáp lại.
Nhìn qua mọi người Lệ Vi nói:
“Mọi người đã chuẩn bị hết chưa? Chúng ta bây giờ sẽ quay trở về căn cứ.”
Lê Hùng nghe phải trở về căn cứ thì ngạc nhiên nói:
“Bang chủ! Chúng ta cũng phải cần trở về căn cứ hay sao? Mấy hôm nữa kiểu gì chẳng phải tới đây, chi bằng ở đây luôn đi, mấy hôm nữa đỡ phải tới.”
Lê Hồng ở bên cạnh nghe anh trai nói vậy thì dùng cùi tay huých một cái, sau đó nói:
“Lời của chị Vi mà anh cũng dám có ý kiến à. Chị ấy kêu anh về thì cứ về đi. Hỏi nhiều như vậy làm gì?”
Lê Hùng nghe vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-trong-tan-the/1195803/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.