Chương trước
Chương sau
Thiên Anh nghe Alisa nói nơi đây giống như là một căn cứ nghiên cứu bí mật thì rất đỗi kinh ngạc, hắn hỏi:
“Sao biết hay vậy?”
Alisa cười nói:
“Ngày xưa cũng từng ở nơi như thế này nên thấy quen thôi, mà hôm trước thấy cậu mua tài liệu từ ai đó mà nhỉ, thế trong tài liệu không có miêu tả khu căn cứ phía dưới này sao?”
Thiên Anh lắc đầu nói:
“Không có nhắc gì đến căn cứ phía dưới này. Cũng không rõ là tổ chức không biết về căn cứ này hay cố tình không đưa tài liệu nữa. Nếu là cố tình không đưa thì nói không chừng ẩn ở phía sau còn sẽ có âm mưu thâm độc gì đó.”
Thấy Thiên Anh suy diễn ghê như vậy thì Alisa có chút nhút nhát nói:
“Không đến mức vậy chứ, có lẽ bọn họ không biết về căn cứ này thật cũng nên.”
Thiên Anh lắc đầu, giọng hắn chắc nịch:
“Một chút khả năng cũng không được bỏ qua, nếu như tổ chức đã biết phía dưới này là gì thì có lẽ ở trong đây sẽ có thứ nguy hiểm. Nói không chừng ở bên ngoài còn sẽ có người đợi chúng ta vào trong này, tiêu diệt những vật cản đường, sau đó nhảy ra thu gặt thành quả. Vì vậy nhất định phải cẩn thận.”
Alisa nghe Thiên Anh nói vấn đề nghiêm trọng như vậy thì gật đầu, nàng lúc này sốc lại tinh thần, nâng cao tinh thần cảnh giác.
Bốn người tiếp tục tiến vào sâu bên trong. Cũng không biết nguồn điện ở dưới này được xây dựng tinh vi cỡ nào mà không cần người ở đây, hệ thống điện vẫn được duy trì. Dọc các hành lang nằm sâu bên dưới lòng đất điện vẫn sáng trưng, các loại thang máy vẫn còn hoạt động tốt, không hề có trục trặc gì cả.
Dọc theo đường đi nhóm người Thiên Anh đụng độ cực kỳ nhiều quái vật, mà bọn quái vật kia không chỉ có lũ quái một mắt, mà còn có cả bọn ‘biến dị nhân’, đám nhân loại bị thực vật ký sinh, các loại biến chủng lai tạp giữa con người và các loài động vật khác.
Nhưng cho dù có nhiều thú biến dị cỡ nào thì bọn họ cũng không sợ hãi, vũ khí bọn họ mang theo đầy đủ, ở bên cạnh còn đi theo hai con thú biến dị cấp ba. Bất kỳ con thú biến dị nào dám tấn công bọn họ đều chỉ có một kết cục, đó là ...Chết!
Một đường tàn sát, bọn họ nhanh chóng tiến tới cửa vào số một. Nhưng khi tới đây bọn họ thấy cửa đã bị đóng chặt. Hơn nữa còn là loại cửa điện tử. Không phải cửa thông thường. Nhìn thấy cảnh này Thiên Anh nhíu mày nói:
“Chỉ là một căn cứ thí nghiệm thôi, có cần phải lắp đặt một cái cửa khủng bố thế này không?”
— QUẢNG CÁO —
Hai cánh cửa nặng hàng tấn, có mã hóa điện tử, đã vậy còn có thêm cả khóa cơ quan nữa. Loại này có chìa khóa lúc mở ra còn tốn công chứ nói gì là không có chìa khóa. Thiên Anh là sát thủ chứ không phải ‘đạo tặc’ nên gặp cảnh này thì hắn chịu chết.
Trong khi Thiên Anh không biết nên làm thế nào để xử lý cái ổ khóa phức tạp này thì Alisa đột nhiên lên tiếng:
“Cậu tránh ra một bên nào, đứng bảo vệ mình. Để mình xử lý cái cánh cửa này cho.”
Thiên Anh nghe vậy thì ngạc nhiên hết sức, hắn nhìn Alisa tò mò hỏi:

“Hỏi thật chứ ngành nghề chính của Lam là gì vậy? Sẽ không phải đào mộ chứ. Chỉ có mấy tên đào mộ mới biết về khảo cổ, biết mấy kiểu cơ quan thế này, còn biết cả trị thương nữa.”
Alisa ném khẩu shotgun cho Thiên Anh, cô nàng lườm hắn một cái rồi nói:
“Người ta xinh đẹp thế này mà bảo là trộm mộ, mắt cậu có vấn đề à. Thôi cầm lấy súng đứng qua một bên.”
Sống với nhau qua thời gian dài, Alisa lúc này đã rất lớn gan, nàng cũng không sợ Thiên Anh nữa, nên có thể thoải mái trêu đùa hắn.
Về phần Thiên Anh thì không biết nói gì, hắn lúc này chỉ cười. Đúng vào lúc này Thanh đột nhiên nói:
“Bé cảm nhận được có thứ gì đó to lớn đang di chuyển về phía bên này.”
Nghe Thanh nói vậy thì Thiên Anh ghé sát tai xuống sàn nhà. Lập tức hắn nghe được tiếng động “Ầm ầm” từ xa truyền tới. Dựa theo tiếng động hắn phán đoán con biến thị thú kia phải to cỡ Thiên Lang chứ không ít.
Đứng dậy, Thiên Anh nói với Thiên Lang:
“Mày ở đây bảo vệ Alisa, đừng để bọn quái vật tấn công cô ấy. Tao đi xử lý con biến dị thú kia.”
Thiên Lang nghe vậy thì hỏi:
“Chỉ hai người đi thôi sao? Không cần Ngáo đi cùng hả?”
Thanh nhìn Thiên Lang nói:
“Không cần lo, đần ở lại đây đi.”— QUẢNG CÁO —
Dứt lời Thiên Anh liền cùng với Thiên Thanh rời đi. Dựa theo tiếng động Thiên Anh dễ dàng phán đoán con quái vật kia đang từ phương hướng nào chạy tới. Biết được phương hướng của nó Thiên Anh tiến hành mai phục.
Căn cứ nghiên cứu ở bên dưới khu quân sự rất lớn, nhưng muốn tìm một nơi để phục kích quả thực không dễ dàng, lúc nào cũng có nguy cơ bị tấn công bất ngờ từ phía sau. Đây cũng là lý do vì sao Thiên Anh phải mang theo Thanh đi cùng.
“Rầm rầm…”
“Rầm rầm…’’
Tiếng động càng lúc càng lớn, và rồi cái thứ kia cũng xuất hiện trong tầm mắt của Thiên Anh. Nhưng mà trái ngược với suy nghĩ ban đầu của hắn. Thứ kia không phải là biến dị thú, mà là một loại biến dị nhân mới.
Con biến dị nhân kia rất lớn, cũng rất béo, chân nó to giống chân voi, ở phía sau còn có đuôi, tay của nó thì bé tí, nhìn giống như bị teo delta vậy. Mặt của nó có đủ ngũ quan của con người, duy có cái miệng là hơi dị hợm.
Cái miệng nó rộng đúng đến mang tai, răng ở bên trong mọc chìa ra bên ngoài. Bọn nó có một cơ thể cực kỳ lợi hại, lợi hại đến mức mà mấy con quái một mắt cắn lên trên người bọn nó thì lăn đùng ra chết.
Về phần chỗ vết thương của của con ‘biến dị nhân khổng lồ’ lại nhanh chóng khép lại, nhớ vô số còn gì đó nhìn giống con giòi phun ra dịch nhầy bịt kín lại.

Nhìn thấy cảnh tượng này thì Thiên Anh không khỏi cảm thấy kinh dị, thế giới này đúng là vi diệu, cái gì cũng có thể xảy ra được.
“Phanh!”
Ngay khi con ‘biến dị nhân khổng lồ’ đang chạy về phía trước thì bị Thiên Anh bắn cho một phát.
“Ầm!”
Viên đạn nổ bắn trúng đầu con ‘biến dị nhân khổng lồ’, ngay lập tức đầu của nó nổ tan tành, vô số con ấu trùng dài một gang tay bắn tứ tung ra bên ngoài, con thì nằm chết trên tường, con thì rơi xuống sàn nhà.
Nhưng mà kinh dị ở một điểm, con quái vật kia tuy bị bắn nát đầu nhưng không có chết. Phần đầu bị bắn cụt của nó nhanh chóng được tái tạo. Không mất tới năm giây thì cái đầu của nó đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
“Gào!”
Sau khi hoàn tất tái sinh, nó nhìn về phía Thiên Anh rống lên đầy tức giận, khi nó gào lên thì có vô số còn sinh vật dài một gang tay trắng nõn từ trong miệng nó bay ra bên ngoài.
Nhìn thấy con quái vật kia xông về phía mình, Thiên Anh lúc này để lại một quả bom hẹn giờ ở ngay vị trí đang nấp, sau đó nhanh chóng rời đi.— QUẢNG CÁO —
Thiên Anh vừa rời đi, con quái vật kia rất nhanh cũng đã chạy tới. Ngay vào lúc này Thiên Anh kích hoạt quả bom.
“Uỳnh!”
Một tiếng nổ mạnh vang lên, ngọn lửa xuất hiện bao trùm con quái vật. Cùng thời điểm đó còn quái vật cũng bị vụ nổ xé toạch thành vô số mảnh. Vô số giòi trong cơ thể nó cùng các loại dịch nhờn bắn tung tóe lên trên tường.
Ngọn lửa biến mất, cùng thời điểm đó một luồng khói màu xanh lục xuất hiện, làn khói dày đặc kia ăn mòn mọi thứ trên đường đi. Vốn trên hành lang có mấy con quái vật một mắt bị Thiên Anh bắn cho tàn phế, nay bị trúng phải khói độc lập tức biến thành một bãi nước màu màu đen.
Chứng kiến cảnh này Thiên Anh lập tức chạy đi, vừa chạy trốn hắn vừa thông qua bộ đàm liên lạc với Alisa:
“Có thể mở không Lam, không thể mở lập tức rút lui. Ở dưới này có loại quái vật khi chết đi hình thành nên khói độc với lượng rất lớn. Mình mới giết một con, khói độc lúc này đang lan về phía cửa số 1.”
Ngay vào thời điểm Thiên Anh đang gọi điện cho Alisa thì nghe được tiếng ‘két két’, cùng thời điểm đó Alisa nói:
“May quá, vừa mới mở được luôn. Nhanh qua bên này đi...”
“Oành!”
“Oành!”
“Oành!”
Alisa còn chưa nói hết câu thì thay vào đó là tiếng súng vang lên. Thiên Anh nghe vậy thì biết rằng đã có chuyện, hắn lúc này cấp tốc chạy về khu vực cửa số 1.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.