Sau khi nấu xong rất nhiều đồ ăn, đủ cho một tháng thì Thiên Anh mang hết những cái này vào kho đông, sau này muốn ăn thì mang ra rã đông là được. 
Sau khi Thiên Anh nấu ăn xong thì Lam Linh trực tiếp bê nguyên cái nồi thịt kho tàu, sau đó đổ nguyên phần hai nồi cơm vào mà trộn. Tiếp đó cô nàng kia dùng nguyên cái thìa môi mà ăn. Khi nào khát quá thì cô nàng kia cầm luôn cái nồi canh lên mà húp. 
Thiên Anh ở bên cạnh nhìn mà không khỏi mắt chữ A miệng chữ O. Hắn nhìn Lam Linh hỏi: 
“Cô bị bỏ đói bao lâu rồi thế? Làm sao ăn như ma chết đói vậy?” 
Lam Linh nghe vậy thì nói: 
“Rất lâu rồi. Lâu nay tôi toàn dựa vào ăn những thứ thuốc bổ mà sống đấy, nếu không có những thứ thuốc kia tôi chắc cũng sẽ bán mình cho đám nam nhân kia chơi để kiếm mì gói để ăn.” 
Thiên Anh nghe vậy thì có phần ngạc nhiên, hắn lúc này hỏi: 
“Tưởng mấy cô gái kia là bị những người kia cưỡng hiếp kia, thế hóa ra không phải à.” 
Lam Linh vừa ăn vừa nói: 
“Cũng chẳng khác gì nhau, mấy tên kia nắm trong tay thức ăn, mấy cô gái khác lúc đầu cũng không muốn cùng những người kia quan hệ, chẳng qua đói quá nên đành phải làm vậy, dù sao hy sinh một chút thân thể nhưng có thể sống vẫn tốt hơn chết.” 
Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn nhìn Lam Linh một hồi nhưng không có nói gì, Lam Linh bị hắn chằm chằm thì có chút không tự nhiên, cô nàng nói: 
“Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-trong-tan-the/1195698/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.