Chương trước
Chương sau
Thời gian trôi nhanh mới đó lại đã bước qua một ngày mới, Thiên Anh lúc này tỉnh dậy, theo một thói quen hắn đi tắm một chút, rồi làm vệ sinh cá nhân. Tiếp đó hắn đi thăm bể tảo của mình.
Do căn hầm của hắn nằm sâu dưới lòng đất, không có không khí lưu thông, nên việc có một thứ gì đó hấp thụ Co2 nhả ra O2 là một điều rất quan trọng, và cái thứ tảo nhỏ bé có màu tím than này có thể làm điều kỳ diệu đó.
Sau khi thấy nguồn cung cấp O2 của mình không sao thì Thiên Anh đi nấu cơm, trong lúc hắn nấu cơm thì Ki cùng Mốc cùng mò lại.
Ki nhìn vậy chứ rất lớn, nó nặng gần cả tạ, đứng một cái liền có thể cao bằng Thiên Anh, nó gác chân lên thành bếp hai mắt hau háu nhìn vào cái nồi thịt trên bếp, về phấn Mốc nó quấn từ dưới chân Thiên Anh lên.
Nhìn qua hai người bạn thân của mình, Thiên Anh cười nói:
“Hôm nay ăn thịt tôm, hai đứa chúng mày thích không?”
Con Ki nghe vậy thì lập tức kêu lên mấy tiếng “gâu gâu” về phần con Mốc thì chỉ lè lưỡi.
Thiên Anh thấy vậy thì mỉm cười, tiếp đó hắn lại nấu thêm mấy món ngon nữa, sau khi nấu xong ba chủ tớ cùng nhau đi ăn. Trước khi ăn uống thì Ki nhanh chân chạy lại chỗ cái điều khiến tivi bấm xuống một cái, sau đó mới chạy quay về ăn sáng.
Vừa mở ra thời sự buổi sáng, Thiên Anh liền nghe được một tin tức khiến hắn không khỏi kinh ngạc đến không ngậm lại được miệng.
Một viên thiên thạch cỡ vừa tối hôm qua vừa rơi xuống thành phố Nội Hà biến một nửa thành phố thành bình địa, người ta ước tính trong vụ nổ thiên thạch tối qua có ít nhất hơn hai triệu người chết. Con số này quả thực không nhỏ một chút nào.
Nhưng mà để cho Thiên Anh càng thêm kinh ngạc chính là sau cơn mưa tối ngày hôm qua thì cây cối giống như được thần trợ mọc lên thành rừng, cây cối phát triển nhanh đến mức mà cả thành phố lúc này đã hóa thành rừng cây.
Không những thế, chỉ sau một đêm có rất nhiều loại sinh vật lạ không rõ nguồn gốc xuất hiện, về phần các loại sinh vật bản địa thì trở nên to lớn, hung hãn hơn rất nhiều. Một con mèo hoang giờ nhìn chẳng khác gì con báo, nhìn thấy mà kinh người.
Dị biến phát sinh, khiến cho rất nhiều người bị thú nuôi tấn công mà mất mạng. Những tin tức này khiến cho Thiên Anh há hốc miệng ra, hắn kinh ngạc nói:
“Đây sẽ không phải tận thế đó chứ? Cái này là do mẹ thiên nhiên chán ghét con người nên muốn diệt sạch sao?”— QUẢNG CÁO —
Ki ở bên cạnh nghe vậy thì sủa “gâu gâu” tỏ ý đồng tình, Thiên Anh thấy vậy thì đập cho nó một cái mắng:
“Biết cái gì mà sủa lung tung, mà nói mới nhớ thế cái đám ở bên ngoài kia có thể trở nên to lớn hơn, mạnh mẽ hơn thì hai đứa bọn mày có khả năng không nhỉ?”
Suy nghĩ một chút Thiên Anh liền lắc đầu nói:

“Mà thôi, bọn mày mà to lên có khi lại phát điên quay ra cắn tao thì khổ, thôi bọn mày cứ nhỏ thế này cho tao nhờ. Mà hai đứa bọn mi có ai muốn ra ngoài nhìn xem tình huống thế nào không?”
Nghe được Thiên Anh muốn đi ra bên ngoài thì cả Ki cùng Mốc đều lên tiếng muốn đi theo. Có điều Thiên Anh chỉ cho một đứa đi cùng, còn một đứa thì ở nhà trông nhà, dù sao nơi đây là hang ổ của hắn, nếu bị người chiếm thì hắn sẽ khóc không ra nước mắt, không nên quên bây giờ tình cảnh đang dần có xu hướng hỗn loạn, một nơi an toàn để trú ẩn là một thứ gì đó rất đáng giá.
Có điều muốn đi ra bên ngoài cũng không có dễ, do tác động của vụ thiên thạch tối qua, rất nhiều đất đá lấp ở phía trên, nhưng Thiên Anh đã sớm lường tới điều này từ rất lâu rồi nên đã chuẩn bị máy móc, lúc này vận dụng máy móc liền có thể nhẹ nhàng đi ra bên ngoài.
Vừa đi ra bên ngoài hắn không khỏi há hốc miệng ra, thế giới xung quanh hoàn toàn đổi khác, đâu còn thành phố xa hoa nhộn nhịp nữa, lúc này đây nó đã biến thành một mảnh phế tích với vô số cây cối mọc ở khắp nơi, từ trên mặt đất cho đến những tòa nhà.
Thiên Anh thấy vậy thì không khỏi kinh thán:
“Thế giới này cũng quá điên cuồng đi chứ, như vậy mà cũng được nữa. Ấy, mà cột sáng kia là cái quỷ gì vậy nhỉ?”
Thiên Anh nhìn về phương xa nơi có cột sáng chín màu đang phóng lên trên, ánh sáng kia cũng không phải quá mức rực rỡ nhưng rất bắt mắt.
Thiên Anh thấy thế thì rất tò mò, hắn lúc này nhanh chóng nhìn xem xung quanh có cái xe nào không để đi về phía nơi kia, có điều hắn nhìn một hồi chẳng thấy cái xe nào còn có thể sử dụng. Bất đắc dĩ hắn chỉ có thể cưỡi chó mà thôi.
Ki nhìn vậy chứ rất khỏe, nó nặng cả tạ còn hắn nặng hơn sáu mươi cân, ngồi lên người Ki nó chạy không một chút gánh nặng. Với Ki bình thường cũng rèn luyện rất ghê gớm, để bốn hòm đạn mỗi hòm bốn lăm cân nó còn có thể chạy được nữa là.
Vốn hai chủ tớ đang chạy trên đường đột nhiên nhìn thấy một sinh vật, à không, là một con người mới đúng, có điều người kia chẳng rõ bị làm sao nữa, có thể là bị con gì đó ký sinh, chỉ thấy người kia làn da sần sùi, hai mắt đỏ rực nhìn rất khát máu. Nhất cái miệng toàn răng là răng, răng của người kia dài cả mấy cm, nhô ra khỏi cả miệng. Tốc độ di chuyển bình thường, cũng không nhanh lắm.
Nếu như là người bình thường thấy loại quái vật này sẽ sợ hãi nhưng Thiên Anh chẳng chút run sợ, hắn cầm súng lên tặng cho con quái vật kia một viên đạn nổ.— QUẢNG CÁO —
“Đoàng!”
“Ầm!”
Chỉ một phát con quái vật kia liền biến thành bốn năm mảnh bay khắp nơi. Ki nó nhìn thấy cái đùi của con sinh vật lạ kia văng tới định ăn, nhưng bị Thiên Anh quát không cho ăn, vậy là nó đành thôi không ăn nữa.
Đi trên đường Thiên Anh gặp được rất nhiều sinh vật lạ, có con giống người, có con là chó, mèo gì đó. Mấy thứ kia đều có đặc điểm là vô cùng khát máu cùng hung tàn, có điều bọn nó vẫn là thân thể máu thịt, đã vậy cũng không thông minh. Bị Thiên Anh bắn cho một phát là tan xác.
Nhưng là lúc tiến gần tới có hào quang rực rỡ, Thiên Anh đụng phải một con chó khá đặc biệt, người nó không có lông mà lại có lớp vảy giống cá sấu vậy. Tốc độ di chuyển cũng giống chó cỏ bình thường.
Nhìn thấy Thiên Anh nó liền nhào lên cắn, thấy nó nhào lên thì Ki liền xoay người bỏ chạy, Thiên Anh lúc này thì xoay người lại cầm súng ngắm chuẩn.
“Bùm!”

Nhưng mà để cho Thiên Anh sửng sốt là con chó kia không bị nổ tan xác, cái lớp da khủng bố trên người nó ngăn lại được cả một viên đạn nổ. Có điều nó cũng bị lực trùng kích của viên đạn đẩy lùi về phía sau.
Lại nói đến sức chịu đựng của con chó kia, nó kinh dị tới mức mà bị đạn nổ bắn trúng không có gục ngã, chỉ lùi về phía sau một đoạn sau đó lại nhào lên.
“Gâu gâu…”
Nó vừa đuổi theo Ki vừa hướng Thiên Anh sủa không ngừng, Thiên Anh thấy thế thì thay đổi đạn, hắn lúc này lắp một viên đạn xuyên giáp.
“Đoàng!”
Chỉ một phát, viên đạn xuyên giáp trực tiếp bắn nát sọ con chó lai cá sấu kia. Con chó kia vừa chết thì Ki cũng dừng lại sau đó quay người chạy tới bên cạnh con chó kia nhìn xem thế nào.
Thiên Anh nhìn thấy con chó biến dị kia một viên mà không chết luôn, vẫn sống thì kinh dị nói:
— QUẢNG CÁO —
“Đây là cái quỷ gì mà sống dai vậy.”
“Đoàng!”
Thiên Anh lúc này lắp một viên đạn nổ, sau đó bắn vào cái lỗ đạn xuyên giáp lúc trước, lập tức cái đầu con chó kia nổ tung.
Nhưng đúng vào lúc này, hàng loạt chó biến dị xuất hiện, con nào cũng to giống con sư tử, số lượng lên tới gần hai chục con.
“Gâu gâu…”
Thiên Anh thấy vậy cũng không kinh, hắn lại để cho Ki bỏ chạy, còn chính mình thì ở trên lưng nó bắn tỉa đám chó biến dị kia.
“Đoàng đoàng…”
Mấy con chó kia chỉ được cái to xác, cũng không có đặc biệt giống con cho lai cá sấu lúc trước, nên trúng một viên đạn nổ liền tan xác.
Thân làm sát thủ Thiên Anh bắn súng tuy không phải là người xuất sắc nhất nhưng kỹ năng của hắn để cho không ai có thể xem thường, một phát một con không trật phát nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.