Edit: Trang Nguyễn 
Các phụ huynh bảy mồm tám miệng huyên náo không ngừng, các thiếu niên và thiếu nữ kêu khóc không ngớt, người chung quanh bình thản nhìn, trong mắt đa số đều mang theo vẻ hiểu rõ. 
Quả nhiên kéo người lên đài cao, âm thanh phát thanh vang lên lần nữa, lúc này vừa lúc người nói chuyện là một quân y tâm lý, còn là một binh sĩ trẻ tuổi. 
Du Hành từ từ nói: "Gần đây trong khu D nhiều lần xảy ra vụ án trộm cướp, trải qua chúng tôi nghiêm mật điều tra, hôm nay đã có kết quả —— " 
Bên dưới xôn xao. 
"Tin tưởng mọi người cũng đã thuộc lòng điều lệ chiến tranh về việc xử lý hành vi trộm cướp, trẻ mười bốn tuổi trở xuống tiến hành trộm cắp, do cha mẹ gánh chịu trách nhiệm, hơn mười bốn tuổi, tự gánh chịu trừng phạt. Bây giờ mới đại đội trưởng khu B tuyên đọc kết quả trừng phạt lần này." 
"Tôi không phục! Các người đây là vu oan giá hoạ! Là coi rẻ pháp luật! Tôi không phục! Dựa vào cái gì nói chúng tôi trộm đồ! Chứng cớ đâu, chứng cớ đâu chứ!" 
Du Hành nói: "Ba tháng trước sương độc tan đi, sân vận động Hà Cai chúng ta tiến hành kiểm tra lớn để tu sửa, đồng thời xây dựng lại phòng cách ly, trong quá trình xây dựng lại, chúng tôi đã lắp đặt camera giám sát. Anh muốn xem camera giám sát khu D ư, ngài Hoàng Chấn Cường?"  
Cho rằng trộm cướp ở khu B cũng không bị phát hiện sao, nằm mơ à? 
Sân vận động Hà Cai hơn mười vạn người ở như vậy, tầng quản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456491/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.