Edit: Trang Nguyễn
Kết quả ngày hôm nay đi được rất thuận lợi.
Bọn họ đã vượt qua đoạn đường trước kia Thôi Nam bọn họ đi, con đường trước mắt hoàn toàn mới, nhưng anh phát hiện một con đường chướng ngại vậy đều bị đè nát, con đường kia thẳng tăm tắp đấy, dọc theo đường đi bụi cỏ hoa dại toàn bộ đều bị đùn đẩy, lộ ra mặt đất khô ráo.
Du Hành hoài nghi đây là do đám sinh vật tối hôm qua làm ra đấy, dựa theo hướng bọn chúng chạy, hơn nữa tối hôm qua khí thế bọn chúng gặp thần giết thần này, không chút chuyển biến chạy thẳng, vô cùng có khả năng chính là bọn chúng mở đường.
Thế nhưng ở trong mắt người khác, nhiều con mồi như vậy, cái kia đều là thịt đó! Sao đành từ bỏ thịt trắng bóng ăn không hết kia chứ!
Dù cho gặp phải đàn thú nguy hiểm, nhưng không phải vẫn còn con lạc đàn sao?
Đến cùng chỉ là người cùng đường, không hợp thì đường ai nấy đi. Hai ngày sau, lục tục có người rời khỏi đội ngũ: có rất nhiều người nhìn thấy khu dân cư liền không muốn đi nữa, còn có rất nhiều dòng sông, dứt khoát bám rễ ở đây, cứ như vậy mà ở lại.
Dù sao khổ cực như vậy không phải vì nguồn nước, vì sinh tồn sao? Bây giờ có sông có nước, tất cả đều giải quyết dễ dàng cả rồi? Làm gì còn phải tiếp tục đi không mục đích như thế nữa?
Chỉ có cha Du mẹ Du vẫn luôn ủng hộ Du Hành, nói: "Cha mẹ không mệt! Tiếp tục đi thôi!"
Còn lại chưa đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456474/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.