Edit: Trang Nguyễn
Sau trận mưa to, quả thật trong rừng tuôn ra rất nhiều rất nhiều sự vật mới.
Nói ví dụ như nấm dại, một gốc lại một gốc mọc lên rất nhiều.
Du Hành cẩn thận so sánh với [Bách khoa toàn thư về thực vật], lựa kỹ toàn bộ nấm không độc có thể ăn được, kỹ càng nói cho những người khác nghe.
"Nếu nhìn không ra có thể gọi tôi, nếu không dứt khoát đừng đụng đến, cẩn thận trúng độc."
Một chuyến đi ra ngoài này, mục tiêu của Du Hành chính là tìm nguyên liệu nấu ăn. Bởi vậy anh luôn đi cùng cha Du, đều cột lại để ở thùng nhựa sau lưng, đem làm ba lô dùng, sau đó Thôi Nam nhìn thấy cũng trở về nhà làm một cái thùng như vậy cho mình.
Cũng có một ít rau dại có thể ăn được, đều là mọc dưới trời mưa đấy, Du Hành nhìn trong chỗ lõm đầy nước thấy một đám rau dại có thể ăn được, đợi hai ngày chỗ lõm đầy nước này khô cạn, những rau dại này sẽ khô héo, bộ rễ chìm vào lòng đất, đợi đến ngày mưa tiếp theo mới có thể trưởng thành lần nữa.
"Những rau này thật sự có thể ăn được sao?" Hoàng Trinh Linh nhỏ giọng hỏi.
"Ừ."
"Làm sao anh biết hay vậy? Những thứ này thoạt nhìn đều là cỏ dại."
Cha Du cướp lời: "Xem nhiều sách, trong sách đều có!"
Hoàng Trinh Linh đơn thuần đã bị lừa gạt rồi, tròng mắt Hoàng Tố Mai lập tức chuyển vài vòng, đi theo phía sau hái.
Chờ đến rừng hoàng đằng, mấy người thu hoạch đã rất nhiều.
"Chính là chỗ này, tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456467/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.