"Thật ra cậu cũng có thể đăng ký nhập ngũ, thể trạng và năng lực của cậu đạt đủ tiêu chuẩn đấy."
Du Hành lắc đầu: "Quân kỷ nghiêm minh, tôi không tiện bỏ mặc một mình chị tôi ở nhà." Anh đã từng theo quân, quân nhân phải phục tùng mệnh lệnh bất cứ lúc nào, chuyển đi đâu thì phải đi đó. Nếu anh ra ngoài trường kỳ, trong nhà có chuyện anh cũng không thể kịp thời chiếu ứng (chiếu cố, ứng phó).
Ở nơi này sơ kỳ tận thế, anh vẫn chưa yên tâm để Trương Hằng Tuệ ở một mình. Nếu phẩm cách, tính tình của cô không tốt, không hợp với hắn, tối đa anh thay thế nguyên chủ cung cấp một ít trợ giúp rồi kết thúc. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p
Nhưng cô là một người phụ nữ đáng kính trọng yêu quý, dù đây chỉ là một thế giới giả thuyết, thế nhưng ở chung lâu như vậy, cảm tình con người là thật sự.
Đã làm ra quyết định, anh mới lo lắng mọi thứ cho cô như thế.
"Được, tôi sắp xếp cho cậu vào đội tuần tra ban ngày, buổi tối không tiện để một mình chị cậu ở nhà."
Du Hành cười nói: "Làm phiền anh Hoàng rồi."
"Không phiền, chỉ là chuyện nhỏ." Hoàng Trung Lương lại chọn một điếu thuốc, hút một ngụm rồi nhả ra khói thuốc, ánh mắt rơi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456435/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.