Edit: Trang Nguyễn Trong đại sảnh ngồi hai nhóm người, bề ngoài, nhóm người đổi nước có mười sáu người ngồi bên trái, nhóm bên phải có mười một người, đều đang đốt lửa, nấu đồ ăn. Trong phòng ấm áp dễ chịu, đốt lửa cháy bừng bừng. Anh đã từng đến đây, biết rõ nơi này có phòng thế nào, anh còn nhớ rõ phía sau hậu viện, tổng cộng có khoảng mười phòng, không vượt quá hai mươi phòng. "Xin hỏi phía sau chỗ này còn phòng trống không?" Chu Minh Khoa cau mày nhìn anh: "Làm sao cậu biết phía sau có phòng?" Trình Anh cũng nuốt một ngụm cháo mơ hồ nói không rõ: "Đúng vậy, người anh em này bản lĩnh rất không tệ đấy." Một câu của anh, khiến đám người này thoáng chốc nhìn anh đầy vấn đề. "Trước kia tôi từng đi ngang qua nơi này, còn đến nơi này ở nhờ, còn biết đầu bên kia có một cái giếng, bên kia còn có ba bàn đu dây." "A, đi ngang qua à, vậy làm sao lại trở về rồi?" Chu Minh Khoa hỏi. Du Hành lại chỉ chỉ Trương Hằng Tuệ: "Dẫn chị tôi đi đến khu vực an toàn Lục Đồng." "Nha." t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p Trình Na lại hào hứng lên: "Hắc, nói thế cậu đã đi qua khu vực an toàn Lục Đồng rồi à ~? Trên núi bên kia thật sự có khu vực an toàn?" "Thật sự." "Thế có xa lắm không?" Du Hành nói: "Nếu như đường không bị tắt, không bị chắn, từ viện này đi ra ngoài quẹo lên con đường kia, cứ đi thẳng, khoảng sáu tiếng là đến. Nhìn xa xa có thể nhìn thấy rất rõ ràng hình dáng khu vực an toàn." Trong đại sảnh truyền đến vài tiếng kinh hô, tiếp theo tiếng xột xoạt thảo luận. "Thật sự đến khu vực an toàn rồi sao?" "Ôi vậy thì an toàn, những ngày này cứ phải chạy ngược chạy xuôi đấy." "Không biết chỗ đó có an toàn thật không?" "Có điện có nước không?" Sau khi ồn ào xong lại hỏi Du Hành, Du Hành cười khổ: "Chờ một chút tôi lại nói với các người, tôi phải nhóm lửa nấu cơm rồi." "Này nấu cơm chuyện nhỏ, cậu không cần nấu, đến ăn chung với chúng tôi, cũng không có đồ tốt đừng chú ý quá là được." Trình Na mở miệng, sai bảo em trai Trình Anh đi múc cháo cho bọn họ: "Cậu cùng chị cậu lấy chén ra đi." "Không cần, này làm sao không biết xấu hổ như vậy. Hằng Viễn, em nói với người ta đi, chị đi nấu là được rồi." Trương Hằng Tuệ buông bình giữ ấm đứng lên. "Đây là không nể mặt, chướng mắt cơm của chúng tôi đúng không?" Chu Minh Khoa nói. "Đúng vậy." Trình Na cười nói: "Cháo của tôi thì coi như xong, bên đầu kai của anh Chu là cơm hàng thật giá thật đấy, bỏ lỡ cậu cũng đừng hối hận." Cô nháy mắt mấy cái với Du Hành. "Làm sao sẽ, chị lấy chén ra đi." Du Hành tiếp nhận chén, phân chia qua bên Chu Minh Khoa bới nửa chén cơm, lại qua bên Trình Na múc một chén cháo. Anh cầm chính là bát to, không phải anh tham, mà bình thường chị em bọn họ đều dùng bát to này ăn cơm đấy. Trương Hằng Tuệ muốn húp cháo, liền đưa tay nhận cháo. Cháo cũng như bọn họ nấu bình thường nấu, đều là món thập cẩm, Trương Hằng Tuệ ăn với rau khô, tôm khô, một chút chân giò hun khói cùng thịt kho. Lập tức hối hận không nhịn được, vừa nhìn em trai mình đã bưng chén ngồi ở bên kia kể về khu vực an toàn, cũng ngại ngùng ở trước mặt người khác đều em trai trở về, làm em trai mất mặt. "... Một tháng trước, đại khái lúc tôi ở còn chưa thông nước, không mở điện, không biết bây giờ có chưa. Dùng hạt châu Zombie cũng có thể mua đồ, nhưng..." Hi vọng lúc này trở về, chỗ đó sẽ có cải thiện lớn. "Được rồi, đều dọn dẹp một chút rồi ngủ đi." Trình Na đứng lên, nhẹ đạp vào Trình Anh một cước: "Nhanh lên, dẹp thuốc lá đi." Lại nói với Du Hành: "Không khéo không đủ phòng trống rồi, nếu không các người ngủ ở đại sảnh này đi, buổi tối người của tôi gác đêm ở chỗ này, lửa này sẽ không tắt, sẽ không đông lạnh đến các người." "Vâng, cám ơn cô." Trong hậu viện, Liên Mỹ Trinh ngủ cùng một ổ chăn với Trình Na, nhẹ giọng hỏi cô: "Chị Trình, sao chị lại giúp hai người kia?" Chu Minh Khoa có quen biết Trình Na trước kia, chính là một người tâm tư hẹp hòi, mẫn cảm, tự tôn... hắn đi theo Trình Na nói muốn mời khách, như vậy đối phương liền không thể từ chối, bằng không sẽ đắc tội với hắn. Trình Na ngáp một cái: "Đâu có vì cái gì, người ta sống cũng không dễ dàng, đều đã đi đến nơi này chỉ một cánh cửa đã đến khu vực an toàn, nếu thằng nhóc Chu Minh Khoa kia không hài lòng nửa đêm tha mài người ta, thế thì không phải chết oan rồi sao? Cũng may thằng nhóc kia hiểu ánh mắt của chị, bằng không chị cũng không xen vào việc của người khác." Liên Mỹ Trinh cười nói: "Chị Trình có tấm lòng tốt." "Lòng của chị đen lắm, đi ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm." "Dạ, chị Trình ngủ ngon." Trình Na cọ cọ vào chăn mền, trong lòng còn lầm bầm một câu còn rất thơm rất mềm đấy. Đại sảnh quả thật không lạnh, Trình Na bên này có người gác đêm, Chu Minh Khoa bên kia cũng có, hai đống lửa vẫn luôn cháy mãi. Trước khi ngủ Du Hành còn kiểm tra cửa sổ một lần, thông khí nên mở cửa sổ, anh an tâm thoải mái bảo Trương Hằng Tuệ đi ngủ. "Đợi chị thức lại thay ca." Bây giờ bọn họ đã có thói quen gác đêm, đêm nay cũng không ngoại lệ. "Được." Trương Hằng Tuệ cũng không khách sáo với anh, cô uống nước chè táo đỏ, cũng ăn cháo, bây giờ bụng ấm áp lắm, mệt rã rời rồi: "Chừng nào đến giờ em nhớ gọi chị." "Vâng." "Người anh em không phải dị năng giả à?" Hai người đàn ông bên phía Trình Na gác đêm bên kia, anhcó ấn tượng người bên này tốt hơn người bên cạnh. "Ừm, chỉ có sức lực lớn hơn một chút." "Trách không được tôi không cảm nhận được dị năng của anh." Giữa các dị năng giả có thể phân biệt lẫn nhau, đẳng cấp càng cao còn có thể nhìn ra trình độ người có thực lực thấp. Đêm rất dài, đợi Trương Hằng Tuệ bắt đầu gác đêm, Du Hành liền đi ngủ, trong phòng ấm áp dễ chịu, anh một đêm không mộng mị ngủ rất ngon, khi thức dậy, Trương Hằng Tuệ đã nhóm lửa nấu nước xong. "Nhanh súc miệng, bên kia có nước, chị dùng tuyết nấu đấy." Du Hành dùng nước tuyết súc miệng, ăn mì. Lúc Trương Hằng Tuệ nấu mì, nhìn tham khảo theo những người kia làm ra, thấy người khác nấu cháo hoa, trong lòng liền biết. Bên trong mì nhà mình để thêm chân giò hun khói. Rất nhanh một nhóm người Trình Na cùng Chu Minh Khoa bọn hắn đi ra, ngáp dài rồi thoáng gật đầu chào nhau. Ăn uống no đủ, một đoàn người Chu Minh Khoa lên đường trước, đúng lúc này mới tám giờ sáng. "Chúng tôi cũng đi, các người có đi không?" Trình Na hỏi. "Đi." Vì vậy xe bọn Du Hành đi theo phía sau xe đám người Trình Na. Trên đường xe hai người bọn họ căn bản không cần ngừng, người phía trước đều thanh lý sạch sẽ rồi. Sau bốn giờ, bọn hắn phát hiện chướng ngại vật trên đường, có hai chiếc xe tải quân dụng, quân nhân cầm súng đứng đó, kiểm tra sơ bộ cho bọn họ rồi cho bọn hắn đi qua: "Lái thẳng về phía trước có thể đến cổng ra vào khu vực an toàn, vui lòng tiếp nhận kiểm tra kỹ càng và cách ly ở cổng ra vào." "Cảm ơn." "Cảm ơn." Thời điểm quay đầu nhìn lại, những quân nhân kia vẫn đứng thẳng dáng người như cây tùng cao ngất trong tuyết, không sợ gió tuyết. Du Hành xuống xe chạy về đó, nhét một túi to chocolate cho quân nhân cách anh gần nhất. Lúc đến khu vực an toàn Lục Đồng, Du Hành nhìn thấy tường vây đã xây cao hơn, chí ít đã cao ba mét. Bên ngoài vẫn dựng lều vải quan sát tạm thời, nhiều hơn trước kia không ít. Hai người đi xếp hàng, phía trước chính là bọn người Trình Na, rất nhanh đã đến lượt bọn hắn. Lần này lúc đăng ký có tăng thêm hạng mục dị năng, đăng ký viên ghi chép lại sau đó sẽ có chuyên viên dẫn bọn hắn đi kiểm tra, sau này sẽ có phúc lợi tương ứng. "Làm sao kiểm tra?" "Ha ha, bên kia có thông báo, các người có thể qua đó xem trước." Du Hành liền đi qua đó xem, bên trên thông báo viết là lấy máu, máu huyết dị năng giả có chỉ tiêu biến hóa, ghi chú về thể lực, tốc độ, thị lực, thính lực... phân chia theo năng lực của dị năng giả, gọi là người cường hóa thân thể. Đã có dụng cụ kiểm tra đo lường sơ bộ, tỷ lệ chính xác đạt đến 78%. Một thông báo khác về tên chính thức của hạt châu và vấn đề phân chia cấp bậc. Cũng có dụng cụ kiểm tra đo lường, có thể đạt độ chính xác đến 96%, kiểm tra đo lường được năng lượng ẩn chứa bên trong hạt châu, tình hình cụ thể và tỉ mỉ đợi sau khi vào khu vực an toàn sẽ được thông báo cụ thể. Cuối cùng một thông báo khác chính là trong thân thể có mang theo virus Zombie hay không, bởi vì cũng thử máu, bây giờ đã không còn cần con người ở bên ngoài quan sát 24 tiếng, chỉ cần xem kết quả lấy máu, có thể lập tức tiến vào khu vực an toàn. "Xem xong rồi chưa? Ừ, cầm bảng này qua bên kia nộp phí, sẽ có người dẫn hai người đi kiểm tra đo lường." Du Hành còn chút nghi kị đối với dị năng của mình —— anh hoài nghi có phải trước kia thiếu chút nữa Zombie hóa, trong cơ thể lưu lại virus Zombie trong quá trình sử dụng dịch cải tiến gien kích phát mới biến dị như thế, đây là dị năng một lời khó nói hết. Thật ra thế giới này dị năng rất đơn giản, kim mộc thủy hỏa thổ là dị năng chủ yếu, anh còn chưa từng gặp loại hình dị năng khác. Đương nhiên, chuyện này cũng có thể do nguyên nhân anh tiếp xúc ít với người khác, nhưng anh vẫn không muốn công khai dị năng của mình ra. Nếu quả thật đây là trường hợp đặc biệt, thế thì sẽ rước lấy rất nhiều sự chú ý. Đây không phải điều anh muốn. Thời điểm nhìn phí tổn kiểm tra đo lường dị năng, anh liền nghĩ đến một cái cớ, nói với Trương Hằng Tuệ: "Được rồi, em không kiểm tra đo lường hạng mục này, quá mắc." "Em nói cũng có lý." Trương Hằng Tuệ trầm ngâm một lát: "Hai chị em mình đi kiểm tra đo lường virus Zombie đi, cầm được chứng nhận vào bên trong trước, tham quan xong rồi nói." Lấy máu, xét nghiệm, giúp bọn hắn rút máu là nữ ý tá không có kinh nghiệm, đâm vài lần đều không được. "Cô y tá ơi, nhẹ một chút nhẹ một chút, cô xem tay nó đều sưng lên rồi." Trương Hằng Tuệ thấy lỗ kim đầy trên tay Du Hành, đau lòng muốn chết. Nữ y tá chậm rì rì nói: "Nhẹ một chút làm sao đâm kim vào được?" Lời nói này, cho dù Trương Hằng Tuệ chỉ là người ngoài nghề, cũng biết ghim kim không phải dựa vào khí lực, cũng không phải muốn đâm là đâm? "Vậy cô đâm chuẩn một chút?" Nữ y tá mất hứng, mặt đen lên nói: "Thái độ cô vậy là sao? Tôi hao tâm tổn sức đấy, cô nói kỹ thuật tôi không tốt?" "Không, không phải, cô xem cô ghim kim năm lần rồi, đâm tay của em trai tôi thành như vậy, tôi cũng không nói gì, xin cô đâm chuẩn một chút, thái độ làm việc của cô như vậy là sao?" "Cô cảm thấy thái độ làm việc của tôi không tốt, vậy đi tìm người khác đi." Nữ y tá ném kim tiêm lên bàn quay người đi đến trước ghế ngồi xuống, cầm lấy quyển tiểu thuyết úp ngược trước đó mở ra xem tiếp. Trương Hằng Tuệ tức giận đến nói không ra lời. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p Trong lều vải mấy y tá khác nhìn mấy lần, không dám tới. Du Hành đã biết rõ hậu trường của nữ y tá này cứng rắn đấy. Chính anh tự cầm lấy kim, thay đổi một kim tiêm mới, tay phải nhanh chuẩn cắm vào, rất nhanh đã rút ra một ống máu. "Chị, cầm đến." Dùng bông đã thấm cồn sát khuẩn, Trương Hằng Tuệ quét vài cái trên tay, anh chỉ duy nhất một lần rút ra một ống máu. Nhìn xem hai người cầm ống tiêm đi ra lều vải bên cạnh kiểm tra, một y tá nhỏ quản đi đến bên cạnh lều vải đi kiểm tra đo lường, một cái nữ y tá nhỏ giọng nói với người bên cạnh: "Từ Mỹ Hàm như vậy không bị trách cứ sao?" "Cô còn không biết bối cảnh sau lưng cô ta sao? Trách cứ cũng uổng công vô ích." Du Hành và Trương Hằng Tuệ rất nhanh nhận được báo cáo kiểm tra đo lường, chứng minh hai người đều khỏe mạnh. Trương Hằng Tuệ cầm trang giấy trong tay, cô thổn thức: "Chỉ hai trang giấy thế này, lại mất mười cân vật tư, chờ một lát vào trong còn phải nộp hai mươi cân." Coi như dọc theo con đường này, bọn họ dựa vào dị năng tiện lợi của Du Hành, tìm kiếm được không ít vật tư, cô cũng đau lòng. "Không sao, còn có thể kiếm lại được mà." Trương Hằng Tuệ nở nụ cười, vỗ vỗ bờ vai anh, cô đã thật lâu không sờ tóc anh rồi: "Còn chị nữa, chúng ta cùng nhau cố gắng, nhất định sẽ càng ngày càng tốt." Em trai cô còn chưa kết hôn! Hai người vào trong nộp thành phí, lấy được chứng nhận ở lại, thuận lợi tiến vào khu vực an toàn. Khu vực an toàn càng đông đúc hôn so với trước kia, cho dù là kiến trúc hay là người. Lúc này Du Hành không đậu xe ở bãi đỗ xe, anh định tìm mua một ngôi già có chỗ đậu xe. Anh đến chỗ quản lý bất động sản, nhờ tư vấn về phương diện này. "Ừ, những nhà này bên dưới đều có chỗ đậu xe." Du Hành cầm catolog lật xem. Những căn nhà kia đều là biệt thự lớn thì coi như xong, anh nhìn trúng chính là một tòa chung cư cao tầng, muốn mua một căn ở phía trên, hai phòng ngủ một phòng bếp. Quả nhiên đã tìm được, hơn một tháng trước không có dạng nhà này. Nhân viên tiếp tân nói: "Những phòng này đều là bán hoặc cho thuê, quân đội chiêu mộ dị năng giả hệ thổ và hệ kim đẩy nhanh tốc độ xây dựng, tốc độ kia... chậc chậc, một đêm xây dựng một tòa nhà không phải nói đùa đâu đấy. Cậu có thể yên tâm về chất lượng, có thợ chuyên nghiệp trông coi. Hơn nữa bên này Lục Đồng chúng tôi xảy ra động đất cũng đã hơn hai trăm năm trước, nhà này vào ở tuyệt đối an toàn." Xem ra dị năng giả không chỉ phóng thích dị sắc trên chiến trường, trên công tác xây dựng cũng cống hiến không ít sức lực. Nhìn ra Du Hành yêu thích loại nhà này, nhân viên tiếp tân còn nói: "Mấy căn nhà xây dựng tạm thời trước kia, đang chất đống bên ngoài ngay bên phải cổng lớn, cậu có thể đi nhìn xem, chất lượng không thể nào so sánh được với bây giờ đâu. Hơn nữa bởi vì lúc ấy xây dựng vội vàng, không làm tốt kết cấu gì cả, bây giờ muốn mở điện thông nước cũng khó. Mà sự khác biệt này, anh có thể đi xem vật dụng thực tế, tuy bây giờ nước điện, lúc này xây dựng thật sự rất tốt, hơn nữa bên trên cũng nói, đợi sau này thông được điện nước, nhất định sẽ ưu tiên thông cho khu vực này trước, cậu nói có ích lợi thực tế hay không? Bây giờ không mua, sau này mua không nổi đâuá!" Người này trước kia nhất định làm về tiêu thụ, vô cùng nhanh mồm nhanh miệng. Du Hành vốn thỏa mãn, nghe qua những lời hắn nói, hận không thể mua tám mười căn nhà để sau này đầu cơ trục lợi. Giá thuê này so sánh với trước kia Du Hành thuê căn phòng đơn giản kia, dùng đồ ăn thuê không thay đổi nhiều, thế nhưng hạt châu đại biến. Xem ra cấp một trao đổi với cấp hai định ra 10:1. Không biết tỷ lệ trao đổi của các hạt châu khác như thế nào, lại dùng tiêu chuẩn gì để tính. Anh may mắn lúc ấy không dùng hạt châu màu đỏ thuê phòng, bằng không tiếc đứt ruột. Cảm ơn anh Hoàng kia, hợp tác rất vui vẻ, chỉ là hôm nay ở chỗ đăng ký không thấy hắn, anh nghĩ nếu có rảnh sẽ tìm hắn tặng lễ, tìm hiểu thêm một chút tin tức. Nếu muốn mua vào, lại là giá tiền khác rồi. Mua bán chính là quyền sử dụng hai mươi năm, chỉ nhận hạt châu cấp hai và hơn cấp hai trả tiền, năm trăm viên cấp hai, hoặc hai mươi lăm cấp ba, hoặc một viên cấp bốn. Đổi thành đồ ăn, Du Hành không nghĩ đến, bởi vì đó là cái giá trên trời. Một vạn cân đồ ăn, đừng nói có hay không, người nào cam lòng tùy tiện lấy ra mua nhà ở chứ, cũng chỉ có quyền sử dụng hai mươi năm, hơn nữa còn chỉ có một chủ sở hữu, nếu chủ nhà chết, căn nhà liền bị khu vực an toàn tự động thu hồi, không tồn tại di sản kế thừa. Như vậy buộc chủ nhà trước khi đi ra ngoài làm chút chuyện nguy hiểm, phải sớm bán nhà cửa à, bằng không ngay cả lập di chúc cũng vô dụng, người nhà người thân đều không có chỗ để ở. Vậy rất khiến người băn khoăn. Dùng hạt châu mua nhà, quả thật tiện nghi hơn thuê nhà. Nhưng quy định này thật khiến người nhức hết cả bi. Nhân viên tiếp tân chắc đã quen với tình huống này, nhiệt tình nói: "Cậu có thể lấy tập catolog này về xem, lúc nào quyết định xong cứ đến, tôi dẫn cậu đi xem phòng thực tế!" "Nha." Du Hành và Trương Hằng Tuệ gặp nhau ở cửa ra vào tìm nơi hẻo lánh bàn bạc. "Theo dạng này mà tính, từ cấp một tính lên, tỷ lệ 10:1, 20:1, 30:1... Có thể căn cứ theo hạt châu tồn chứa năng lượng, giữa các hạt châu cùng cấp có sự sai số thì bỏ qua, đưa ra tiêu chuẩn cụ thể... Tính đi tính lại, vẫn dùng hạt châu mua nhà có lợi nhất. Cảm thấy khu vực an toàn đang dùng cách này để thu hạt châu." "Đúng vậy. Bên trong tận thế, ai có thể đảm bảo tính mạng mình không bị uy hiếp? Người vừa chết, nhà sẽ bị thu hồi, lại thuê hay bán đi lại là một số thu nhập. Nếu không mua... tiền thuê lại quá mắc." Trương Hằng Tuệ cười nói: "Em nghĩ kém quá." "Hả?" Nhìn em trai nhà mình còn chút mơ hồ, lòng cô mềm nhũn, nhỏ giọng nói: "Trước không tính giá mua, em xem một mình thuê một phòng giá cả hạt châu thế nào, em cảm thấy đắc sao? Hai chị em mình một tháng, chẳng lẽ không giết được năm mươi con Zombie?" Cô nháy mắt mấy cái về phía Du Hành. Du Hành kịp phản ứng, không khỏi cũng cười: "Vẫn là chị tỉnh táo, cái này cũng thật sự làm em rối ren quá." Anh vỗ vỗ tập catalog trên tay, thật sâu cảm nhận được người thiết kế tập catalog này là thiên tài, lợi dụng tâm lý so sánh giá nho nhỏ, đã khiến người mua bị kéo vào. Mua nhà quả thật rẻ hơn nhiều, tuy nhiên lại không cần thiết.. Kế hoạch mua nhà chết non, Du Hành khiêm tốn hỏi chị mình:: "Vậy chị em mình muốn thuê bao lâu?" "Ít nhất qua hết mùa đông này. Đợi mùa xuân đến, xem tình hình thế nào rồi tính sau." "Vậy thuê ba tháng." Du Hành quay người đi vào, hỏi thăm một thoáng về vấn đề đo lường kiểm tra hạt châu. Nhân viên tiếp tân nói: "À, đi ra ngoài quẹo phải đi về phía trước năm mươi mét. Nếu cậu muốn dùng hạt châu cấp một trả tiền thì có thể trả trực tiếp, tất cả loại màu xám trắng đấy, đều là cấp một, không cần kiểm tra." Anh liền dùng 150 viên hạt châu cấp một trả tiền thuê, lấy được chìa khóa. Bây giờ anh là dị năng giả cấp ba, hạt châu cấp một không có nhiều tác dụng với anh nữa. "Cậu đi ra ngoài đi thẳng 100 mét, lại quẹo phải đi 50 mét. Có thể nhìn thấy tường vây, bên trong tường vây là chỗ đó, cổng cũng rất dễ nhìn thấy." "Được, cám ơn." Lái xe đến nơi ở, Du Hành đậu xe đúng chỗ, cùng Trương Hằng Tuệ khuân đồ lên lầu, phòng ở lầu hai. "Chị ở nhà thu xếp đồ đạc, em đi lo việc hạt châu trước đi." "Vâng, chị chú ý an toàn nhé." "Yên tâm đi." Du Hành rất nhanh tìm đến nơi nhân viên tiếp tân nói, nơi kiểm tra đo lường rất lớn đấy, cũng rất thuận tiện, trực tiếp đặt hạt châu đến vị trí đặc biệt trong chậu, đem chậu bỏ vào dụng cụ kiểm tra đo lường có một nắp đậy, rồi đợi ra kết quả. Trong quá trình chờ đợi, anh lật quyển sách tuyên truyền bên cạnh xem, trong sách tuyên truyền có viết, tuy dị năng giả có thể cảm nhận cấp bậc của hạt châu, nhưng trong quần chúng nhân dân bình thường cũng không sử dụng hạt châu để tiến hành giao dịch sinh hoạt hằng ngày, bọn hắn không cách nào biết cấp bậc hạt châu, vô cùng bất tiện. Vì giải quyết vấn đề này, lại để giao dịch hạt châu càng thêm thông thuận, khu vực an toàn làm ra một lượng lớn thí nghiệm, đồng thời lấy được sự ủng hộ của đa số dị năng giả, dùng số liệu khoa học tin cậy đưa ra quy luật năng lượng ẩn chứa trong hạt châu Zombie... Tin tưởng dưới sự nỗ lực đồng lòng của quân dân, có thể nghiên phát minh ra càng nhiều dụng cụ đo lường kiểm tra tiện lợi và tiện cho dân chúng. Đây là sách tuyên truyền chính thức, không thực tế, nhưng có tác dụng an ổn lòng dân rất rõ ràng. Kết quả kiểm tra đã có, Du Hành tổng cộng kiểm tra 50 viên hạt châu. Anh cũng đã nghiên cứu hạt châu, phát hiện tia đỏ trên hạt châu có quy luật đấy, ví dụ như hạt châu cấp hai, toàn thân màu ngà sữa, bên trên có vài tơ đỏ, nếu ẩn chứa nhiều năng lượng hơn một chút, nhưng vẫn nằm trong phạm vi cấp hai thì có nhiều tơ đỏ thêm vài cái, không có tơ đỏ đậm. Cấp ba cũng không còn là tơ đỏ, mà là đai đỏ, cấp bốn có mấy khối đai đỏ liên tiếp. Từ cấp hai đến cấp bốn, phạm vi khu vực màu đỏ không ngừng mở rộng, nói ví dụ khu vực màu đỏ của cấp bốn sắp chiếm cứ một phần hai thể tích toàn bộ hạt châu. Đương nhiên đây chỉ là hai phòng đoán của anh, lúc này anh cẩn thận lấy ra 50 viên hạt châu, chính là vì nghiệm chứng phán đoán của mình. Kết quả đại khái tương xứng với suy đoán của anh, có ba viên không phù hợp suy đoán của anh, là vì tia đó tiến vào một điểm đến hạn. bị quy vào hạt châu cấp cao hơn. Hơn nữa hạt châu sau khi ra khỏi dụng cụ kiểm tra đo lường, bên trên xuất hiện một chút dấu vết nhỏ, bề ngoài không sờ được. Du Hành trông thấy đó là một đám con số thu nhỏ. Nhân viên công tác nói: "Đây là dùng kỹ thuật đặc biệt khác lên, sẽ không hư hao chất lượng hạt châu, đây là kỹ thuật giữ bí mật, tuyệt đối sẽ không bị trộm làm giả, xin yên tâm." "Cảm ơn anh." Theo quy luật như vậy, trong tay Du Hành có một hạt châu, anh hoài nghi đó là hạt châu cấp năm, viên hạt châu kia rất đẹp, một phần hai màu đỏ chiếm cứ một phương, không có một tia khoảng cách trống nào. Nhưng cũng may anh không lấy ra, bởi vì bên trong 50 viên hạt châu anh đem ra có hai viên cấp bốn, vừa kiểm tra xong đã bị chú ý rồi. "Này! Cậu có đổi hạt châu cấp bốn này không?" "Đúng vậy, nếu cậu đổi, một viên đổi 50 cân đồ ăn, thế nào?" "Anh đổi cho tôi, một viên 55 cân!" Nhìn người chung quanh kích động như vậy, Du Hành đã biết rõ trong khu vực an toàn này, hạt châu cấp cao vô cùng được hoan nghênh đấy. Nhân viên kiểm tra đo lường chỉ vào thông báo trên tường: "Trước mắt đã phát hiện hạt châu có sáu cấp, trao đổi cấp năm là 1:50, cấp năm đổi cấp bốn: 1:40, cứ theo cái này mà tính, cấp hai đổi cấp một: 1:10." Mà chỗ phòng cho thuê hạt châu cấp một và đồ ăn trao đổi 1:1, đương nhiên, cái này không có ý nghĩa đồ ăn và hạt châu ngang giá nhau, đây chắc hẳn là do giá cao làm lũng đoạn phòng ốc. Nhưng cũng có giá trị tham khảo nhất định. Một viên hạt châu cấp bốn, làm sao cũng không thể chỉ có 50 – 60 cân lương thực được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]