Edit: Trang Nguyễn
Tin tức này vẫn là do chị dâu Bình bên cạnh đến nói, buổi sáng này cha chồng cô dẫn cháu trai đi chơi nghe được tin tức này đấy.
"Thật dọa chết người! Nghe nói là người bên ngoài làm ra, khẩu âm nói chuyện là từ nơi khác."
Ngũ Thường Hân bị dọa đến tay run rẩy: "Dám cướp đoạt với quân đội, chẳng lẽ không dám cướp đoạt với những người bình thường như chúng ta sao?"
Chị dâu Bình cũng bị hù dọa nhảy dựng, vội vàng nói: "Em nói rất đúng! Chị phải tranh thủ về nhà một chuyến." t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p
Nạn hạn hán kéo dài lâu như vậy, người biết tính toán trước, trong nhà đều có không ít hàng tồn. Nghĩ đến có người muốn cướp đoạt, tim gan đều muốn rớt ra ngoài.
Ngũ Thường Hân nhìn lại nhà mình, an tâm lại. Lấy nước lê đã chưng xong đem đến nhà kho, gọi lớn: "Anh, nghỉ tay một chút, uống miếng nước."
Du Hành lau lau mặt, mồ hôi ướt sủng khiến cả người có chút ngứa ngáy, anh chuyển đầu qua ly nước một hơi uống cạn sạch: "Sắp xong rồi. Ở đây nhiều tro bụi lắm, em đi ra ngoài trước đi."
Tiếp nhận ly nước, Ngũ Thường Hân cũng không đi, lùi đến bên cửa nói chuyện cùng Du Hành, nói cho anh biết tin tức của chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456390/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.