Edit: Trang Nguyễn
Buổi tối, bọn hắn uống nước canh xương hầm cách thủy từ trưa, bên trong bỏ thêm rau khô, tôm bóc vỏ, nấm mới hái cùng cẩu kỷ, táo đỏ... chén canh nóng hổi trôi vào trong bụng, xua tan cái lạnh dầm mưa ban đêm.
"Thoải mái quá!"
Hôm nay đi ra ngoài, bọn hắn còn hái được không ít rau dại, hơi bị phỏng một chút cũng đặc biệt sướng miệng quá trời.
Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, bầu không khí vẫn rất nhiệt liệt.
Đầu tiên Thôi Nam nhận được một đống lời hỏi han ân cần, tất cả mọi người hỏi thân thể anh thế nào.
"Tốt rồi, làm phiền mọi người lo lắng."
"Hì hì, ngày mai người anh em Thôi cùng nhau gia nhập với chúng tôi, cùng nhau luyện tập nha."
"Đúng vậy, đúng vậy, huấn luyện này vô cùng tốt đấy, còn có tâm pháp kia nữa! Lát nữa cùng chúng tôi học đi."
Lúc bọn hắn gia nhập vào bốn người Du Hành, Du Hành bọn họ đều nói bọn họ là người thân, Thôi Nam là anh họ của anh đấy.
Cho nên những người này cũng không thấy Thôi Nam cần dùng bùa châm tín đó là người một nhà với Du lão đại bọn bọ nha ~
"Hì hì, chẳng phải anh chỉ nói nhỏ với em thôi sao, chắc chắn anh không nói với người khác."
Đổng Kiến Lan nhỏ giọng nói: "Nhỏ giọng một chút."
Lâm Minh Lôi cầm chặt tay vợ mình: "Anh chỉ thấy môn tâm pháp này sau khi em tu luyện thân thể đã trở nên tốt hơn trước, anh nhớ rõ ân tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/2304803/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.