Edit: Trang Nguyễn
Nói khó chịu nhất, chính là người Đồ gia.
Kinh doanh ở nơi này mấy trăm năm, một khi tổ địa không còn, gia nghiệp không có, ngay cả tổ địa cũng phải chuyển đi cho người ngoài vào ở.
Thế mà vẫn không có cách nào phản kháng. Người ta chỉ thông báo với ngươi, chứ không phải bàn bạc gì với ngươi.
Lão tổ tông răn dạy ghi rõ trong tổ huấn, đối xử với tu sĩ phải tuân theo!
Đây không phải tư tưởng nô bộc gì của lão tổ tông bọn hắn, lão tổ tông còn đặc tả rõ ràng bên trong tổ huấn tai họa cho đời sau.
Trên thực tế, đây là cảnh báo vô cùng đơn giản, thô bạo.
Tu sĩ phần lớn tình mỏng, vì công pháp, linh vật trân bảo đấu đến ngươi chết ta sống là chuyện bình thường. Mà trong mắt tu sĩ người phàm chẳng khác gì con sâu con kiến cả.
Chỉ cần nhấc ngón tay lên có thể khiến ngươi hồn phi phách tán.
Chỉ là thế nhân chưa từng tiếp xúc qua tu sĩ, tưởng tượng đối với tu sĩ thường tô vẽ thêm cho đẹp, còn tưởng tượng lấy thế tục công đạo bao bọc trên người tu sĩ.
Lão tổ tông Đồ gia chính là cảm thấy rất vô lực trong tranh đấu Tu Tiên giới, nên mới trở về thế tục, lấy vợ sinh con qua những ngày tháng bình thường.
Bởi vì tổ huấn, cho dù có phẫn nộ, người Đồ gia được gia chủ Đồ gia trấn an, thu dọn xong đồ đạc liền rời khỏi tổ địa, rút lui khỏi Bắc Thương Thành.
Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/2304788/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.