Mở cửa, ông chủ đang xoa xoa xoay quanh vòng, thấy anh đi ra liền cười nói: "Ngài đói bụng chưa? Tôi bảo con tôi đi lấy đồ ăn rồi."
"Không đói bụng, cám ơn."
"Thế... ngài đây là muốn đi sao?"
"Không có, sao vậy ông chủ?"
Ông chủ cười lớn: "Không có gì, chính là lo lắng không phục vụ chu đáo mà thôi. Bên ngoài còn loạn lắm, ngài vẫn nên ở trong phòng nghỉ ngơi đi." Lại nhỏ giọng nói: "Tôi biết rõ ngài làm rất đúng, thế nhưng trong lòng người thân những người đó không qua được điểm mấu chốt kia, đều là người đáng thương cả, chúng ta thông cảm giúp đỡ lẫn nhau, đừng so đo với bọn họ, có được không? Tôi không thu tiền ngài! Thế nào?"
Đây là thấy anh vừa rồi hạ đao lưu loát, cho rằng anh là đại ma đầu giết người như nghóe rồi hả.
Du Hành nhịn không được cười: "Đã biết, tôi sẽ không hở cái tức giận chém bọn hắn đâu." Thấy ông chủ xấu hổ, anh liền nói: "Vậy ông thám thính tiếng gió bên ngoài giúp tôi, tôi sẽ không đi."
"Đi! Ngài đợi chút!"
Du Hành liền đợi ở chỗ này. Bầu không khí trong khu vực an toàn trầm lặng, ít tiếng người, bên tai đa phần là tiếng huýt sáo và loa thông báo.
Bỗng nhiên, anh cảm thấy bụng có chút không thoải mái, cảm giác không khỏe này bình thường mà nói không đáng kể gì, nhưng từ chuyện tối hôm qua —— anh lập tức ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu vận hành tâm pháp [Quy tắc chung kiện thể]. Trong cơ thể không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/3006821/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.