Editor: Lạc Nha 
Kế hoạch không kịp thay đổi. Buổi tối đi lúc ngủ, bọn họ nghe được tiếng súng. 
Đây chính là lần đầu! Không ít người dâng lên hy vọng trong lòng--Có thể là cứu viện đến! 
Mọi người đều đứng dậy, chạy đến hàng lang nhìn ra xa. Quá tối, nhưng ánh sáng lập lòe từ xa vẫn có thể thấy rõ ràng được. Du Hành phát hiện, những ánh sáng kia tuy rải rác, lại nối thành một một đường. Rất có thể là một số đông người kéo qua trải thành trường tuyến. Tim cậu nhảy lên, có một thanh âm vang lòng cậu: Là quân đội! Kìm nén thật lâu mới không kích động quá mức, nhưng tim lại không thể giấu được mà đập nhanh hơn bình thường, giống như sắp nhảy ra khỏi lòng ngực. 
"Chúng ta, chúng ta cần làm gì đó..." Lý Thiến Ny nói: "Lấy thêm đèn pin ra, phải để họ nhìn thấy chúng ta ở đây....!" 
"Quá xa, nhất định không thấy được, còn lãng phí pin... Đợi họ đến gần chút nữa hẵng chiếu đèn." Dân Hạo nói. 
Trên lầu vang lên tiếng nói chuyện. 
Kế tiếp, tất cả mọi người đều không ngủ. 
Tiếng súng giống như vang vọng bên tai, thật ra là nhiều binh sĩ vẫn còn ở xa, chỉ là trong đêm yên tĩnh, tiếng súng truyền đi xa. 
"Chúng ta về phòng trước đi." Từ Thiên kéo Du Hành trở về. " Nếu người dưới kia tới để cứu viện thật, chúng ta nên thu dọn lại đồ vật treo lên người, tùy thời đều có thể xách theo đội ngũ, chia vật tư thành bốn phần, mỗi túi mang một phần giảm gánh nặng đi cũng nhanh hơn.” 
Vậy là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/172049/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.