Dịch giả: Mô Mô
Vào cửa mới phát hiện ra bên trong hội trường có rất nhiều học sinh, học sinh ngồi đầy một phần tư hội trường, phải biết rằng hội trường này được xây dựng để có đủ chỗ ngồi cho cả trường bao gồm cả các giáo viên, cho nên diện tích của nó không hề nhỏ, từ trên xuống hai tầng cầu thang là ghế ngồi. Bây giờ nhìn, ghế lầu hai cơ hồ ngồi đầy hơn nửa.
"Các trò không bị gì chứ? Có bị cắn hay không?" Thầy Hà hỏi liên tục, có mấy ánh mắt rơi xuống người Chu Tường và một nữ sinh khác, sắc mặt hai người rõ ràng có sự biến hóa.
Thầy Hà thở dài một hơi, vẫy tay gọi hai nam sinh tới: "Dẫn mấy trò ấy đến hậu trường đi, trói chặt một chút." Sau đó lại nói với hai người Chu Tường: "Đừng trách thầy nhẫn tâm, nơi này có rất nhiều bạn học khác, trước đó chúng ta đã ăn qua quả đắng... Yên tâm, thầy sẽ không đuổi các trò đi, nếu các trò không có.. trước đó, thầy sẽ đưa các trò đồ ăn."
Kế tiếp lại để cho mấy nữ sinh giúp họ bôi thuốc. Cẳng chân Du Hành bị cào một vết, vừa ngứa vừa tê, dùng rượu cồn khử trùng giống như bị kiến cắn mạnh, mấy nữ sinh vừa bôi thuốc vừa trấn an ủi cậu: "Bôi thuốc xong sẽ tốt, cậu ráng nhịn một chút." vừa nói vừa đem thuốc mỡ bôi lên vết thương, "Thầy Hà đã tổ chức thành một đội nam sinh đến phòng y tế lấy thuốc, nhưng mà không được thuận lợi, chỉ có thể dùng mấy thứ này."
"Cảm ơn cậu."
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/172044/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.