Người đi dạo phố còn chưa trở về hết, Du Hành cũng không còn cách nào, gọi mọi người: "Nhanh nhanh nhanh!”
Ông chủ của khác sạn kêu lên: "Ta phải đóng cửa rồi!"
"Sương đen này, nghỉ bán là điều không thể tránh được, phải trốn thôi!"
Du Hành kêu to, nhưng mà người thoát được không nhiều lắm. Phần lớn người chẳng qua chỉ nghe thấy tiếng kêu cầu cứu thảm thiết, tưởng là trốn đi sẽ không sao.
Nhóm Du Hành và đoàn người cùng nhau chạy về phía ngoài thành, nơi mà sương đen đi qua sẽ không còn vật sống.
Khi chạy đến ngoài thành họ quay đầu lại nhìn, cả tòa thành bị sương đen vây xung quanh, ngay cả chỗ tòa tháp cao, đỉnh tháp cũng là một vùng tối tăm.
"Trời ơi, đây là thứ gì vậy?"
"Gà vịt nhà ta! Còn có lợn! Thiệt hại lớn rồi! Không được, ta phải trở về ôm chúng ra---"
"Đừng đi, đừng đi!"
Mỗi người đều tim gan rối loạn.
Có người biết nên nói: "Kia chắc chắn là ma tu ở trong sách! Chỉ có ma tu mới có thể hại người như vậy!"
Tinh tế nói về tai nạn của bên sân khấu kịch, cuối cùng chắc như đinh đóng cột nói: "Nhất định là ma tu từ châu lục khác tới!"
Sau khi mọi người nghe xong, vừa có lòng hiếu kỳ vừa lo lắng!
"Trong kịch nam* đều nói ma tu là người xấu, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
*loại hình nghệ thuật sân khấu miền nam, thời xưa
"Đi xa thêm một chút nữa đi!"
Bên này, Du Hành đang đếm số người, ngoại trừ cậu và bốn người nhóm Thôi Nam thì chỉ có chín người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/1643717/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.