Bởi vì đồ cần mua quá nhiều, nên đồ của Du Hành là được dọn trực tiếp từ kho hàng đến cửa sau gần nhất, vận chuyển lên xe hàng đang đỗ ở cửa sau.
Nghe Du Hành nói xong nhân viên quản lý kho hàng cũng không từ chối, thời tiết nóng như vậy, ai lại thích dọn đồ đến vã mồ hôi chứ.
Vì thế anh ta vào trong siêu thị, cầm cây quạt quạt gió nhìn chằm chằm Du Hành dọn hàng hóa.
Du Hành vừa chuyển đồ lên xe, vừa chuyển vào bên trong nhẫn trữ vật, cuối cùng đồ đạc vừa vặn đầy một xe.
Nhân viên quản lý ngạc nhiên nhìn: “Thế mà có thể xếp được thật? Nhiều đồ như vậy!” cửa sau xe đóng lại, anh ta không nhìn được gì.
“Tôi đã tận dụng mọi không gian trong xe. Vậy tôi lái đi trước, chờ lát nữa lái về trả cho các anh.”
“Được, anh lái đến về cửa sau, rồi gọi cửa tôi ra mở cho anh.”
Du Hành cũng không định lái xe về nhà mà lái đến một hiệu thuốc trên con phố khác. Đoạn đường trước siêu thị này coi như có thể chạy nhanh, con đường ở trước cửa khu nhà cậu còn luôn trong tình trạng tắc đường.
Ngoài ra lái một xe chứa đồ lớn như vậy về nhà cũng quá lộ liễu. Đồ vật bên trong xe đề bị cậu đưa vào nhẫn trữ vật.
Nhà thuốc lớn Khang Thuận ở trên phố cũng không mở cửa. Du Hành gõ cửa một lát, bên trong có người nói: “Đừng gõ nữa, tạm thời ngừng buôn bán!”
“Tôi muốn mua một ít thuốc để phòng sẵn, có thể trả giá gấp đôi, có tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/1643661/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.