Động cơ trực thăng gào thét tới gần, luẩn quẩn ở trên không trung một lúc mới dừng ở ruộng lúa bị bỏ hoang. 
Có mấy người cầm máy kiểm tra phát ra tia sáng hồng ở cửa, sau đó lại quay trở về. 
Du Hành cảm thấy cuộc sống tự do tự tại của bản thân sắp không còn mấy ngày nữa. 
Cậu nói với Trương Hằng Tuệ chuyện này: "Rất có thể nơi này sắp được hồi sinh." 
"Vậy chúng ta phải làm sao giờ?" 
"Thu lại vật dụng trước đi." 
Cũng không có gì mấy, hai người bọn họ không cần ăn uống, cùng lắm là quần áo để tắm rửa, thu quần áo vào không gian cũng rất nhanh. 
Đầu tiên nhặt hết những tài liệu nghiên cứu trên mặt đất, Trương Hằng Tuệ sửa sang lại rồi đặt lên bàn. 
Sau đó liền xóa sạch dấu vết mà bọn họ để lại trong viện nghiên cứu. 
Lái xe rời khỏi khu an toàn, hai người cũng không đi xa ngay mà dừng chân cách đó không xa. Từ trong tư tưởng của họ vẫn muốn ở lại nơi đó tiếp, dù gì đã sống ở đó mấy năm, trong lòng vẫn có cảm tình. 
Nhưng nguyện vọng cuối cùng của họ coi như xa vời, một mảng lớn kiến trúc khu căn cứ hoàn chỉnh, chỉ cần nòng cốt quay lại, lại có thêm người ở thì có thể hồi sinh trở lại. 
Để khu căn cứ trống không bốn năm, hơn nữa lại nằm giữa căn cứ thủ đô, cuối cùng trở thành phần thưởng trên bàn cờ bị các căn cứ khác tranh giành, cuộc giằng co đã có kết quả. 
Cuối cùng căn cứ Lục Đồng rơi vào tay căn cứ Tây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/1643652/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.