Trong phòng khách có hai nhóm người đang ngồi, phía bên trái mười sáu người, bên phải mười một người đều cùng đốt lửa nấu đồ ăn.
Trong căn phòng ấm áp dễ chịu, khói lửa bập bùng.
Nơi này Du Hành đã tới qua, biết chắc còn phòng ở, cậu nhớ tới hậu viện có khoảng mười hoặc hai mươi gian phòng gì đấy.
"Xin hỏi phía sau còn phòng trống không?"
Chu Minh Khoa cau mày nhìn cậu, nói: "Sao cậu lại biết phía sau còn phòng trống?"
Trình Anh cũng uống một ngụm cháo, mơ hồ nói không rõ: "Đúng vậy, người anh em, bản lĩnh của cậu tốt đó."
Một câu nói của hắn khiến những người xung quanh coi Du Hành là người có vấn đề.
"Trước đây tôi từng đi qua nơi này, cũng từng ở qua, tôi còn biết bên kia có một cái giếng và ba cái xích đu nữa."
"À, đi ngang qua à, vậy sao lại quay trở lại?" Chu Minh Khoa hỏi.
Du Hằng chỉ vào Trương Hằng Tuệ: "Đón chị gái tới khu an toàn Lục Đồng."
"À."
Trình Na lại rất có hứng thú, hỏi: "Vậy ý anh nói là khu an toàn Lục Đồng sao? Bên kia núi thật sự có khu an toàn?"
"Là sự thật."
"Vậy có còn xa không?"
Du Hành nói: "Nếu như giữa đường không có gì bất ngờ thì đi từ khu biệt viện này ra ngoài, quẹo vào con đường kia, đường đi thông thuận thì cũng mất khoảng 6 tiếng đồng hồ mới đến. Nhìn từ xa là có thể thấy được ranh giới của khu an toàn rồi."
Phòng khách không ngừng truyền tới tiếng hô kinh ngạc, tiếp theo là gì? Dĩ nhiên là tiếng thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/1643640/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.