Editor: củ cải đường 
Mấy ngày liên tiếp, Du Hành ra ngoài đều dùng thuyền nhựa, vớt đồ trở về không nhiều, nhưng có một chút còn hơn không. 
Hôm nay, khi cậu đem Thuyền nhựa cất kỹ ở tòa nhà A, Du Hành phát hiện tuy lúc này đã chạng vạng tối, thế nhưng ở đây hoàn toàn không có một chút mùi nào của đồ ăn. Ngay cả tầng bốn cũng yên tĩnh, cậu men theo âm thanh đi lên tầng năm, phát hiện một đám người đứng chen chúc ở đây. 
"Các người đang làm gì? " Du Hành bị kẹt ở đầu bậc thang không vào được, hô vài tiếng mới có người nhường ra cho cậu một kẽ hở đi lên. 
"Chuyện này không liên quan gì đến các ngươi, ở trong cái nhà này từ hạt gạo đến giọt nước đều là ta kiếm được, ta thích cho người nào thì cho người đó, dựa vào cái gì mà ta phải cho một tên tội phạm giết người! " 
Mất đi con trai bây giờ Lý Lệ đã rơi vào trạng thái điên cuồng, cô đứng ở cửa tay cầm dao phay chém loạn vào không khí. 
Một người đàn ông ôm lấy tay ngồi trên đất, bên cạnh là một bà lão đang ôm hắn ta khóc. Du Hành nhớ rõ đây là chồng và mẹ chồng của Lý Lệ. 
"Ai..., cô Lý, chuyện này...... Là chuyện của vợ chồng hai người." Ngô Xuân Nghiên đứng ra nói: 
"Chúng ta cũng không xen vào, nhưng con trai của cô...... mặc dù thời tiết bây giờ rất lạnh, đặt đứa trẻ ở đó cũng không phải là cách hay. Cô nghĩ xem có đúng không? " 
Thấy Lý Lệ kinh ngạc, Ngô Xuân Nghiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/1643606/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.