Cả nhóm năm người nối đuôi chạy nhanh lên các bậc thang đá. Ít phút sau, ngôi chùa cổ kính đã hiện ra ngay trước mắt.
Do đất đai trên núi Trường Sinh cực kỳ đắt đỏ, có lẽ vì thế mà diện tích dành cho ngôi chùa không lớn. Mặc dù hiện tại nơi này đã bị tàn phá nặng nề bởi đại dịch nhưng qua những gì còn sót lại, mọi người dễ dàng nhận ra kiến trúc ở đây lúc trước rất kỳ vĩ.
Bên ngoài chùa được bao bọc bởi một vòng rào bằng đá cao hơn 3 mét, tuy nhiên phần lớn vách chắn đã vỡ liêu xiêu. Trần Phi lờ mờ đọc được ba chữ Chùa Vọng Thiên trên cổng.
Cả bọn giảm tốc độ di chuyển, thận trọng đi từng bước qua cổng vào bên trong sân.
Sân chùa có chu vi tầm 300 mét, lát đá xanh, xung quanh trồng không ít cây cối. Chủ yếu là những gốc đa cổ thụ cành lá rậm rạp vươn rộng tán hứng lấy ánh nắng mặt trời, khắp thân lỉa chỉa vô số rễ sần sùi đâm dài xuống đất, xuyên qua lớp gạch lát rắn chắc, thoạt nhìn giống như những người khổng lồ với vô số tay chân đang âm thầm dõi mắt nhìn theo bọn họ.
Mọi người nhẹ nhàng đi qua khoảnh sân rộng, tiến vào chính điện. Trong này mát lạnh tựa ngày đông, không gian ẩm thấp mờ tối. Rất nhiều nến và các đồ vật thường dùng để thờ cúng như nhang đèn, mõ, hoa tươi đổ khắp nơi. Kể cả những bức tượng Phật, Bồ Tát cũng cùng chung số phận, ngã lăn lóc không ai dựng lên.
- Hầy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-ky/2762038/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.