Trần Phi chợp mắt được một lúc, lại có tiếng gõ cửa. Hắn hơi bực dọc hỏi:
- Ai đó?
Rầm!
Cửa phòng bật tung, Thanh Hương xồng xộc từ ngoài đi vào, bộ dạng vô cùng tức giận. Vừa trông thấy Trần Phi, nàng lớn tiếng:
- Làm cho người khác khóc vì mình mà còn nằm đó ngủ được à? Tôi cứ tưởng bạn chỉ đối xử tệ với tôi thôi chứ, không ngờ ngay cả Bạch Yến mà bạn cũng tệ bạc!
- Ý bạn là sao? - Hắn cau mày.
- Sao sao gì nữa? Đừng vờ vịt không hiểu! - Thanh Hương xăm xăm đi tới trước mặt Trần Phi rồi dừng lại cách hắn mấy bước chân, chỉ trích - Tôi hỏi bạn, vì sao đối xử với Bạch Yến như vậy? Cô ấy có tội tình gì?
Tính tình hồ đồ của Thanh Hương, Trần Phi chẳng còn lạ gì. Hắn đứng dậy, nhún vai:
- Tôi chẳng làm gì cả!
- Không làm gì sao cô ấy lại khóc? Tôi hỏi bạn, trong lòng bạn Bạch Yến là gì? Không có chút tình cảm nào dành cho cô ấy sao?
Trần Phi dở khóc dở cười, song vẫn kiên nhẫn đáp:
- Là bạn. Tôi đã nói rõ với cô ấy rồi!
Thanh Hương giận dữ trừng mắt, tay đưa lên run run chỉ vào mặt hắn:
- Được. Hay lắm! Tôi nói cho bạn biết, nếu đã xác định rõ ranh giới ngay từ đầu thì tốt nhất đừng tỏ ra quan tâm chăm sóc cô ấy, khiến người ta động lòng rồi giờ lại bảo chỉ là hiểu lầm! Thứ đàn ông khốn nạn, dám làm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-ky/2762028/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.