Tối đến, mọi người cùng ngồi vào bàn ăn trong nhà hàng.
Bữa ăn đơn giản, khẩu phần mỗi người một chén cơm, chia nhau ít trứng chiên, lạp xưởng và rau xào. Nhân số ngày càng tăng khiến gánh nặng miệng ăn của cả nhóm đè lên vai những người có trách nhiệm như Trần Phi và Mạnh Quân, bọn họ buộc phải dè xẻn khi gần đây không tìm được lương thực.
Dù vậy, bữa cơm diễn ra trong không khí khá thân tình ấm áp. Những người cũ không hề bài xích những người mới đến, ngược lại còn chăm sóc rất ân cần, vui vẻ trò chuyện. Quả thực nếu lúc này có người bên ngoài nhìn vào, sẽ không ai nghĩ đây là thời kỳ hậu tận thế.
Toàn bộ đều rơi vào mắt Trần Phi, cả bữa ăn hắn lặng lẽ nhưng không hành động nào của những người xung quanh thoát khỏi tầm giám sát. Không khí vui tươi thân thiện này thật giống khi hắn còn ở nhà, dùng cơm cùng cha mẹ và chị gái. Hắn rất nhớ gia đình nhưng không thể một sớm một chiều được gặp mặt. Đường về còn rất xa!
Sau bữa tối, chờ các cô gái dọn dẹp xong, Trần Phi âm thầm gọi Bạch Yến ra ngoài.
Từ lúc bọn hắn trở về, Bạch Yến vẫn luôn mong chờ trò chuyện cùng Trần Phi, tuy nhiên công việc bận rộn, lúc này vừa xong lại nghe hắn gọi liền theo ra. Sắc mặt nàng tươi tỉnh, trống ngực rộn ràng, thầm nghĩ không biết hắn đột nhiên gọi mình có chuyện gì, tâm hồn thiếu nữ mơ mộng vẩn vơ.
Hai người đứng dưới tán cây Dạ Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-ky/2762024/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.