Nguyễn Huy quát lên chỉ để xua tan cú giật mình, thực tế lúc này gã đã nhìn thấy tình trạng phía trước và hiểu lý do vì sao vừa rồi Tiểu My phải phanh gấp, bất chấp khả năng xe có thể bị lật tung.
Chiếc xe quay ngang trên quốc lộ, lốp xe nghiến chặt xuống mặt đường lưu lại những vệt đen kéo dài, mùi cao su cháy khét lan tỏa. Cách hông xe chỉ hai mét là mấy thân cây to cao bằng thắt lưng người trưởng thành nằm chắn ngang đường.
Cả bọn hít sâu một hơi, khi nãy chỉ cần Tiểu My chậm trễ một giây thôi, có lẽ hiện trên xe chỉ còn lại ba cái xác không hồn. Trần Phi dù hiện giờ đã khác xưa nhưng hắn chưa chú trọng cải thiện lực phòng ngự, chẳng dám chắc mình có thể toàn mạng nếu xảy ra va đập mạnh hay không.
Mấy thân cây này xuất hiện ngay sau khúc quanh, rất khó quan sát. Tất nhiên chúng không vô duyên vô cớ nằm đây, chắc chắn được ai đó vác ra, mục đích hẳn là chỉ có một: bẫy người đi đường.
Trần Phi bước xuống xe nhìn xung quanh. Bốn bề yên ắng, khắp nơi đều là đồng ruộng trải rộng mênh mông hút tầm mắt, cây cỏ theo gió thổi lay động không ngừng. Cảnh vật yên bình, tuyệt nhiên chẳng một bóng người ngoài vài mái nhà tranh thấp thoáng sâu phía trong mà hắn tin rằng không còn người sống.
Tiểu My tới gần Trần Phi, thấp giọng thì thầm bằng thanh âm hơi run rẩy:
- Có khi nào do thây ma làm không?
Theo nàng nhận định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-ky/2762008/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.