- Ồ, những người dân Tây Tạng kia treo cờ xí làm cái gì thế?
Tề Nhạc thấy không khí hòa hoãn, chỉ vào một nơi có phòng ốc thưa thớt trên thảo nguyên
Thủy Nguyệt nói:
- Đó là Kinh Phiên, là thứ thường thấy ở Tây Tạng. Ví dụ như nóc nhà dân cư, bên cạnh thần sơn thần thủy, tượng phật vân vân. Kinh Phiên năm màu, do năm loại màu sắc tạo thành là: lam, bạch, hồng, lục, hoàng, màu sắc của chúng không được tùy ý sửa đổi, bởi vì mỗi loại màu sắc đại biểu cho những ý nghĩa khác nhau. Lam -- trời xanh (Lam Thiên),bạch -- mây trắng cùng tuyết sơn, hồng -- mặt trời ( cũng có nói hỏa diễm ),lục -- cây xanh, hoàng -- đại địa. Trên Kinh Phiên có ẩn chứa kinh văn, người dân Tạng cho rằng, mỗi lần gió lung lay Kinh Phiên, đại biểu cho một lần bọn họ tụng niệm kinh phật, một lần khẩn cầu bình an cát tường.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Em mới tới đây lần đầu mà? Nhưng nhìn bộ dáng của em hình như là rất quen thuộc a!
Thủy Nguyệt nói:
- Không thể nói quen thuộc, nhưng mà, ba ba của em đã từng tới đây rất nhiều lần, ông thường xuyên nói với em một ít chuyện về Tây Tạng, còn cho em xem một ít ảnh chụp. Đối với Tây Tạng mà nói, cung điện Bố Lạp Đạt là thánh địa của bọn họ. Ba ba nói, nếu như không tới Tây Tạng một lần, vậy vĩnh viễn không cách nào lãnh hội được sự mỹ diệu của Tây Tạng cả.
- Ah? Vậy cung điện Bố Lạp Đạt là dạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/73147/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.