Cái gì? Cái này, đây là Xá Lợi Tử kết thành phật châu sao, anh, anh đúng là quá xa xỉ.
Tề Nhạc ngơ ngác nhìn qua Trát Cách Lỗ.
Trát Cách Lỗ lắc đầu, nói:
- Không, đây không phải xa xỉ, phật châu này có mấy ngàn năm lịch sử rồi, bắt đầu từ ngày Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ra đời, thì Xá Lợi Thủ Châu làvật do Thiên Dẫn các đời sử dụng, anh là người đầu tiên ngoại trừ ThiênDẫn ra, sử dụng được nó, hy vọng anh sẽ không vi phạm ý chí của các tiền bối. Có nó ở trên người của anh, anh có thể an tâm về tính an toàn củamình rồi, hiện tại, tôi có thể khai khiếu cho anh chưa?
Tề Nhạc cũng không có cầm lấy Xá Lợi Thủ Châu nữa, ngược lại cung kính đưa phật châu tới trước mặt Trát Cách Lỗ.
- Tuy tôi không tin phật, nhưng tôi cũng biết Xá Lợi Tử trọng yếu vớiphật môn thế nào, thứ này thật sự quá quý trọng, tôi không thể nhận lấy. Tôi đáp ứng cho anh khai khiếu là được rồi.
Trát Cách Lỗ nhìnqua Tề Nhạc, lúc này, trong mắt Tề Nhạc đã không có hào quang tục tĩunữa, ánh mắt đã thanh tịnh, hẳn là thật tâm trả lại Xá Lợi Thủ Châu.Hình tượng gia hỏa lôi thôi không còn nữa, ngược lại làm cho Trát CáchLỗ có chút không thích ứng, hắn không cầm phật châu.
- Nếu nhưnói pháp bảo, thì trên người của tôi chỉ có một món đồ vật này, với tưcách khổ hạnh tăng, tôi cũng không có pháp bảo gì như trong tưởng tượngcủa anh, không có thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2370480/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.